ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Lập tức năm ngón tay xiết chặt, có vô số Chân nguyên Hoả Diễm được rót vào bên trong quyền mang, đánh thẳng về phía trước ngực Lâm Nhất.  

Xoạt!!!  

Nhanh quá, quyền này chẳng khác gì một tia sét bọc lửa, võ giả khắp bốn phía đều không kiềm được mà bật thốt lên kinh hãi.  

Ai cũng đều không ngờ được, vốn dĩ Diễm Thiết có năng lực mạnh hơn hẳn lại đột nhiên hành động gây khó dễ.  

Nhất là, hắn ta lại còn dùng lời lẽ để đánh lạc hướng Lâm Nhất, tâm cơ thật là thâm sâu.  

Lâm Nhất thực sự xong đời rồi.  

Bọn họ đều biết rõ, Diễm Thiết này tuyệt đối không phải loại chỉ có hư danh, chuyện hắn ta từng giết sạch hơn trăm người này tuyệt đối không phải giả.  

Một quyền đừng nói là có thể đánh chết Lâm Nhất, cho dù là nhân tài Thiên Phách khác của những Giới Vực khác thì cũng từng có người đã bị hắn ta đánh thành bánh thịt.  

Nhanh quá!  

Mặt của ba người Phương Thiếu Vũ đều biến sắc, muốn chạy ra ngăn chặn nhưng lại phát hiện bọn họ hầu như không thể đuổi kịp tốc độ của đối phương.  

Rầm!  

Đúng vào lúc này một tiếng nổ rung trời vang lên trong những tiếng hô ngạc nhiên.  

Chân nguyên Hoả Diễm dào dạt được Diễm Thiết ngưng tụ mà thành, giống như một cú đấm sấm sét hung hăng nện thẳng về phía trước ngực Lâm Nhất.  

Chỉ là, cảnh tượng sau đó lại khiến cho tất cả mọi người sợ đến ngây ra như phỗng.  

Một quyền kinh hãi vô cùng này, đừng nói không thể đánh nát bấy Lâm Nhất, mà thậm chí hai bàn chân hắn còn chưa hề xê dịch đi chút nào.  

Không thể nào!!  

Trong một chốc, tất cả mọi người đều nhìn đến mắt tròn mắt dẹt.  

Hai thanh niên áo đen khác của Hoả Vân giới cảm thấy mắt mình như bị hoa, bọn họ là người hiểu rõ nhất sức mạnh của lão đại Diễm Thiết khủng bố cỡ nào.  

Cho dù là một ngọn núi thì dưới quyền mang của Diễm Thiết cũng phải bị đánh đến rung chuyển. Nhưng Lâm Nhất lại chẳng hề động đậy, hắn giống như một lưỡi kiếm trường tồn vĩnh cửu, trên thân toát ra ý chí không bao giờ mục nát.  

Rốt cuộc làm thế nào mà được vậy?  

“Đáng ghét!”  

Sắc mặt Diễm Thiết sa sầm, đáy mắt hắn ta lộ ra vẻ ngạc nhiên thảng thốt, cực kỳ giật mình.  

Đòn tấn công này của hắn ta cho dù không dùng đến Võ kỹ, nhưng cũng đã đùng đến ba phần thực lực, cho dù không giết được Lâm Nhất thì cũng tuyệt đối có thể làm đối phương bị thương.  

Nhưng mà bây giờ, đối phương không những không mảy may bị thương, mà ngược lại cánh tay của hắn ta còn thấy hơi tê dại.  

“Ta còn chưa có phát lực đâu, còn hai quyền nữa!” 

Bình luận

Truyện đang đọc