ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Ánh mắt Vũ Hạo Thiên lóe sáng, ngẫm nghĩ rồi quyết định không ra tay. Hắn ta không ngại Lâm Nhất thua trong tay Triệu Vô Cực.   

Đương nhiên, tốt nhất là sau khi Triệu Vô Cực thảm bại, hắn ta sẽ chính thức ra tay, giẫm nát Lâm Nhất dưới chân.

Bầu trời tối đen như mực, lôi vân cuồn cuộn, vô số tia chớp cắt ngang qua hư không.  

Trên người Triệu Vô Cực phát ra tia điện lốp bốp, một khí thế vô hình đột nhiên bắn ra từ trên người hắn ta.  

Bùm!  

Nhiều nhân tài kiệt xuất thuộc một trăm hạng đầu không kịp đề phòng, bị đánh bay ngay tại chỗ, khoé miệng chảy máu.  

“Lùi lại!”  

Những người còn lại hoảng sợ, lật đật lùi về sau.  

“Ý chí Lôi Đình nhị phẩm!”  

Mọi người trên khán đài ồ lên, không ngờ ý chí Lôi Đình của Triệu Vô Cực lại đột phá cảnh giới Tiên Thiên, đạt tới cảnh giới có thể so sánh với kiếm ý Thông Linh.  

Khi ý chí Lôi Đình đột phá, ý chí Lôi Vân cũng lên cấp theo, đạt tới một cảnh giới cực kì kinh khủng.  

“Thảo nào hắn ta dám kiêu ngạo như thế, không ngờ hắn ta lại đột phá ý chí Lôi Đình trong bảo khố Long Vận, khó lường đấy”.  

“Nghe nói hắn ta còn tìm được một loại võ học Tạo Hoá, trình độ ý chí Vân cũng tiến bộ rất nhiều”.  

“Có lẽ kiếm ý Thông Linh của Lâm Nhất không thể áp đảo như trước nữa...”  

Rất nhiều nhân tài kiệt xuất đều tỏ ra nghiêm túc, mọi người đều biết Lâm Nhất có thể áp đảo đối thủ, trở thành quán quân là nhờ vào kiếm ý Thông Linh áp chế ý chí võ học của đối phương, thực lực của hắn kém xa Tam Tiểu Vương.  

“Hừ! Lâm Nhất, ta muốn cho ngươi biết, không có kiếm ý Thông Linh, ở trong mắt ta ngươi còn không bằng một kẻ tàn phế!”  

Khi ý chí Lôi Vân dung hợp, khí thế đạt tới đỉnh phong, mặt mũi Triệu Vô Cực trông cực kì dữ tợn.  

Trong Quần Long thịnh yến người này nhìn có vẻ khiêm tốn và bí ẩn, nhưng sâu trong lòng lại rất hẹp hòi, không muốn chịu thua. Lúc này hắn ta tỏ ra xấu xí cực kì, lộ rõ dáng vẻ tiểu nhân đắc chí.  

Dứt lời, tia điện lốp bốp trên người Triệu Vô Cực đột nhiên nổ tung, ngay sau đó toàn thân hắn ta được bao trùm bởi ánh chớp sáng rực.  

Ầm!  

Cùng với tiếng hét của Triệu Vô Cực, tia điện trên người hắn ta hoá thành tia chớp cực kì dữ tợn rồi phóng thẳng lên trời, chui vào trong những đám lôi vân cuồn cuộn.  

Trong tích tắc, gió mây cuồn cuộn, thiên địa thất sắc.  

“Xem ra mình không có cơ hội ra tay”.  

Vẻ tiếc nuối khó phát hiện chợt thoáng qua trong mắt Vũ Hạo Thiên, hắn ta lập tức nhếch môi cười kệch cỡm, nghĩ tới dáng vẻ Lâm Nhất bị Triệu Vô Cực giẫm dưới chân, có lẽ đó sẽ là một hình ảnh rất thú vị.  

Đám người Tử Lôi Tông hào hứng, vô cùng mừng rỡ.  

Quá mạnh, đây chính là uy lực của võ học Tạo Hoá, chỉ cần Vô Cực giẫm Lâm Nhất dưới chân, danh hiệu quán quân nhất định sẽ trở thành một trò cười, khí vận chân chính cũng sẽ bị cướp đi.  

Grừ!  

Lôi quang toả sáng, Triệu Vô Cực bay lên không trung, chớp mắt đã lao tới trước mặt Lâm Nhất. Tia lôi quang chiếu thẳng lên trời trên người hắn ta như một con cự long lôi quang dữ tợn, bay lượn quanh người hắn ta. 

Bình luận

Truyện đang đọc