ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bùi Tuyết khẽ nhếch môi: “Ta cũng có hứng thú với Lâm Nhất giống như hai vị đây, có thể ta sẽ tiện đường tới Thương Long Cấm Giới hoặc cũng có thể là không. Ta khuyên hai vị đừng nghĩ quá nhiều, người của khu Thương Long các ngươi không thể độc chiếm Thương Long Cấm Giới đâu, đến lúc đó chắc chắn sẽ có người của Chiến giới tới chia một miếng bánh”.  

Chiến giới!  

Chiến giới là mười phương giới vực mạnh nhất trong số các giới vực cấp cao. Họ được gọi là mười phương chiến giới, mười Chiến giới này có thực lực mà những giới vực khác không thể so sánh.  

Không giống như các giới vực khác, nhân tài kiệt xuất của mười phương chiến giới đến Côn Luân khá dễ dàng. Linh khí thiên địa của họ không khác ở Côn Luân là bao, quy tắc thời không về cơ bản cũng giống nhau.   

Mỗi Chiến giới đều có thực lực rất mạnh ở đại thế Côn Luân, tổ tiên toàn những cao thủ tuyệt thế khiến người ta không thể nhìn thẳng. Họ có mối liên hệ với rất nhiều thế lực siêu cấp ở phương đại thế đó.  

“Là Chiến giới chỗ cô à?”, Quân Mộng Trần hỏi.  

Bùi Tuyết cười bí ẩn: “Đến lúc đó ngươi sẽ biết, bây giờ ta cần phải đuổi theo yêu tinh rồi”.  

Ánh sáng tím vặn vẹo lại xuất hiện, bóng dáng Bùi Tuyết từ từ biến mất trước mặt hai người.  

“Nữ nhân này nói chuyện không có đầu đuôi gì cả”, Tần Lâm khẽ cau mày: “Người của Chiến giới sẽ đến, ngươi nghĩ sao?”  

Quân Mộng Trần bình tĩnh trả lời: “Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ gặp người của Chiến giới ở cuối con đường thông thiên, đối đầu sớm cũng không sao cả. Dù sao chúng ta cũng đã đi được một nửa con đường thông thiên, về sau bốn khu vực chạm mặt sẽ càng thêm khốc liệt hơn”.  

Tần Lâm gật đầu, chẳng qua sắc mặt hơi nặng nề.  

Con đường thông thiên, cuộc tranh tài vạn giới.  

Dù họ thuộc Thất Đại Cự Đầu của khu vực Thương Long, giới vực của bản thân cũng có thực lực bất phàm thì vẫn cảm thấy áp lực như núi, không dám thả lỏng.  

Quân Mộng Trần nhìn lướt qua mặt đất tàn tạ, trầm giọng bảo: “Có vẻ như Lâm Nhất đã đánh nhau với nữ nhân này”.  

“Có thể chạy thoát khỏi tay nữ nhân này, Lâm Nhất cũng không đơn giản đâu, có lẽ hắn sẽ trở thành một sự khác biệt ở Thương Long Cấm Giới”, Tần Lâm nhìn kiếm ý còn sót lại trong không khí, kiêng dè nói.  

Quân Mộng Trần rất tán thành, thở dài: “Đáng tiếc tu vi của hắn quá thấp, nếu không với trình độ kiếm đạo này, đừng nói là khu vực Thương Long, ngay cả con đường thông thiên hắn cũng có thể tung hoành tuỳ thích”.  

“Để xem hắn có sống sót được không, giới vực Huyết Cốt thì cũng thôi, khà khà, Bùi Tuyết cũng không dễ chịu thiệt đâu. Nếu nàng ta đã coi trọng hắn thì khó nói rồi đây...”, Tần Lâm cười đầy ẩn ý.  

“Nếu hắn sống sót được, có thể kết bạn với hắn, tiềm năng của hắn cũng vô cùng lớn”.  

Hai người nhanh chóng nói chuyện với nhau, ở con đường thông thiên, chỉ dựa vào một thân một mình sẽ rất khó đi được xa. Đừng nói là đối kháng với người của khu vực khác, chỉ riêng khu vực Thương Long thôi đã vô cùng phức tạp. Dù ngươi có nghịch thiên đến đâu, một thân một mình chắc chắn cũng sẽ có lúc để lộ sơ hở.  

Nếu Lâm Nhất có đủ thực lực thật sự, họ cũng không ngại chiêu mộ hắn cùng nhau đối đầu với yêu nghiệt của những khu vực khác.  

Vốn dĩ họ tới đây vì mục đích này, nếu không thì họ đã không cần phải từ xa đến thành Viêm Vân.  

...  

Hai canh giờ sau.  

Sau khi xác nhận nữ tử áo tím không đuổi theo, Lâm Nhất mới thở phào như trút được gánh nặng.  

“Nữ nhân này thật bí ẩn, không ngờ nàng ta lại tránh được chiêu kiếm thứ hai của Trảm Thiên, nếu không nhờ có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, mình đã không chạy thoát được”.  

Bình luận

Truyện đang đọc