ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Lâm Nhất đã tu luyện thành công chiêu thức thứ nhất Long Hổ Sinh Uy nên có thể bỏ qua.

“Chiêu thức thứ hai của Long Hổ Quyền là Long Hành Hổ Bộ, đây là thân pháp lấy tư thế của rồng và hổ để biến hoá. Gồm chín bộ, mỗi bộ đều ẩn chứa khí thế rồng hổ, khi đi hết chín bước có thể hoá ra dị tượng rồng cuốn hổ chồm, nuốt chửng núi sông”.

“Chiêu thức thứ ba của Long Hổ Quyền là Long Phi Hổ Khiêu, tay trái thi triển sức mạnh rồng bay trên bầu trời, tay phải thi triển sức mạnh của hổ nhảy qua sông núi…”

“Chiêu thức thứ tư là Long Đằng Hổ Ngoạ…”

Tổng cộng có chín chiêu thức, càng về sau càng ghi chép ít, đến chiêu thức cuối cùng chỉ còn mỗi tên chiêu pháp, là Hàng Long Phục Hổ.

“Bổ sung hoàn chỉnh chiêu thức thứ hai Long Hành Hổ Bộ đã”.

Advertisement

Lâm Nhất gập sách lại, chìm trong suy tư, không bổ sung hoàn chỉnh được chiêu thức này thì những chiêu thức phía sau càng không có cơ hội.

Nhắm mắt lại, trong đầu hắn không ngừng quan sát học hỏi những cảm ngộ võ đạo đã tiếp nhận và tiêu hoá trước đó.

Bùm!

Không lâu sau, dưới thánh hoả, trong đầu hắn hiện lên các hình ảnh khác nhau.

Dưới ánh lửa chiếu sáng, từng hình ảnh hiện ra, vô số bóng người và cảnh tượng không ngừng biến hoá.

Advertisement

Mỗi một bức tranh đều là đại năng của tông môn viễn cổ, cảnh tượng khi ngộ đạo khiến Lâm Nhất vô cùng kinh ngạc.

Thời gian dần trôi, trong tế đàn cũng không biết đã trôi qua bao lâu.

Lâm Nhất chợt mở mắt, cảnh tượng xung quanh đột nhiên biến mất.

“Long Hành Hổ Bộ nhìn như thân pháp nhưng thực tế nếu thật sự diễn hoá được dị tượng rồng cuốn hổ chồm, nuốt chửng núi sông thì có lẽ uy lực một quyền sẽ đáng sợ lắm”.

Vậy nên không thể dựa theo thân pháp để bổ sung, như vậy sẽ đi vào vết xe đổ.

Dưới thánh hoả chiếu rọi, lối tư duy của Lâm Nhất vô cùng sáng suốt, hắn nhìn thấy đủ loại dị tưởng đáng sợ trong rất nhiều cảm ngộ võ đạo.

Sau mười bước sẽ có dị tượng nuốt chửng núi sông, như vậy không được coi là thân pháp.

“Quyết định vậy đi!”

Lâm Nhất quyết định rồi từ từ đứng dậy, trong đầu không ngừng hiện lên những ý nghĩ khác nhau.

Tất cả đều là tinh hoa tinh luyện trong số các loại cảm ngộ võ đạo, cung cấp linh cảm quý giá cho hắn bổ sung hoàn chỉnh Long Hổ Quyền.

Ầm!

Lâm Nhất bước ra một bước, bỗng nhiên Phong tòng Long, Vân tòng Hổ, Phong Vân hội tụ.

Trên người hắn phát ra thanh uy đáng sợ, đã gần tới cao thủ Bán Bộ Huyền Quan, chính là chiêu thức thứ nhất của Long Hổ Quyền – Long Hổ Sinh Uy.

Long uy và hổ uy hoà quyện vào nhau trong cơ thể hắn không dứt.

“Bước thứ hai…”

Khi Long Hổ Sinh Uy trở nên hùng mạnh đạt tới đỉnh phong, Lâm Nhất lại tiến thêm một bước nữa.

Bước này như có tiếng gầm của rồng và hổ, thanh uy của rồng và hổ phá vỡ xiềng xích, hoàn hảo hoà nhập vào bước đi của Lâm Nhất.

Lâm Nhất vui mừng khôn xiết, cảm nhận rõ ràng mỗi bước đi của mình, đạo đài đều rung chuyển kịch liệt.

Cước huyệt trong Tiên Thiên thất khiếu điên cuồng dâng trào trong lòng, khiến sức mạnh mỗi bước đi của hắn nặng tới ba trăm nghìn cân.

Huỵch huỵch huỵch!

Trong lúc hăng hái, Lâm Nhất bước liền tám bước, sau khi đi được chín bước, đạo đài dưới chân hắn đã nứt ra.

Đoàng!

Thanh uy cực kỳ kinh người, long hổ hư ảnh dường như diễn hoá thành thật.

Nhưng dị tượng rồng cuốn hổ chồm, nuốt chửng núi sông không hoá hiện ra. Không chỉ vậy, linh nguyên trong cơ thể hắn mạnh mẽ cuộn trào, chảy ngược tứ phía, cuồng bạo dường như không thể kiểm soát.

“Không đúng”.

Lâm Nhất cảm nhận được từng cơn đau nhói, lập tức định thần lại, xua tan thanh uy và ý nghĩ đang dâng trào trong lòng.

Phụt, khoé miệng tràn ra vết máu, vẻ mặt Lâm Nhất tái nhợt, suýt thì tẩu hoả nhập ma.

Lau khô vết máu, Lâm Nhất cau mày: “Sai ở đâu nhỉ?”

Chiêu thức thứ hai của Long Hổ Quyền là Long Hành Hổ Bộ, đây là thân pháp lấy tư thế của rồng và hổ để biến hoá. Gồm chín bộ, mỗi bộ đều ẩn chứa khí thế rồng hổ, khi đi hết chín bước có thể hoá ra dị tượng rồng cuốn hổ chồm, nuốt chửng núi sông…

“Có lẽ mình đã hiểu sai về khí thế rồng hổ”.

Trong mắt Lâm Nhất cũng không có vẻ thất vọng lắm, không nhanh không chậm, hắn bắt đầu suy nghĩ lại.

“Không đúng, không đúng… Như vậy cũng không được”.

“Khí thế rồng hổ, tại sao lại gọi là khí thế rồng hổ, chẳng lẽ chính là như vậy?”

“Vẫn không đúng, lại nào”.



Nhưng kết quả vẫn liên tiếp thất bại, mỗi lần thất bại là lục phủ ngũ tạng đều chịu tác động không nhỏ.

“Khí thế rồng hổ, có phải mình đã quá cố chấp vào hai chữ rồng hổ không? Có thể sau khi đi bước đầu tiên rồi giữ sức, đi được mười bước rồi mới bùng nổ không?”

Không biết thất bại bao nhiêu lần, mắt Lâm Nhất sáng lên, thử lại lần nữa.

Bùm!

Tiến lên một bước, khí thế rồng hổ bao quanh người hắn chợt bùng nổ.

Nhắm mắt cân nhắc một chút, Lâm Nhất chợt mở mắt, đi bước thứ hai. Bước này rồng ẩn hổ hiện, không thấy long uy, chỉ có hư ảnh mãnh hổ tựa núi cao, cực kỳ bá đạo.

Bước thư ba, hổ biến mất rồng xuất hiện, hư ảnh mãnh hổ nhạt dần, thay thế bằng bóng rồng.

Ngoại trừ bước đầu tiên là Long Hổ Sinh Uy, mấy bước sau đều là một rồng một hổ. Hổ uy xuất hiện là bóng rồng biến mất, âm thầm tích tụ.

Nhất thời bước chân của Lâm Nhất không thể đoán trước được, giống như rồng hổ biến ảo, lúc là rồng, lúc là hổ.

Bình luận

Truyện đang đọc