ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Tiếng hít khí!  

Bầu không khí tĩnh lặng như tờ, không có người nào dám mở miệng nói nửa chữ, bên tai vang vọng tiếng quát chất vấn của Lâm Nhất.  

Nói rõ ràng cho ta nghe, ngươi muốn ta giải thích cái gì!  

Trước đó, Trương Liệt ngông cuồng tự đại, dưới ánh mắt của tất cả mọi người rõ ràng là muốn Lâm Nhất phải quỳ xuống đất xin tha. Tranh thủ lúc nhiệm vụ của hắn thất bại, sỉ nhục hắn khiến hắn không còn có ngày để ngóc đầu dậy nữa.  

Để giải quyết mối hận trong lòng!  

Nhưng bây giờ phát hiện, chuyện rõ ràng không phải như vậy.  

Trong ba tháng ngắn ngủi, thực lực của Lâm Nhất đã khác xa ngày xưa. Đối diện với hắn, mười người đứng đầu bảng Nhân rõ ràng không đủ thực lực để đấu với hắn.  

Một vẻ bá khí từ trên người hắn quét qua khắp tứ phía. Đám người trước đó còn cười cợt châm chọc hắn đều không kiềm được mà run rẩy.  

Trong lòng khiếp sợ bất an, sợ Lâm Nhất gây rắc rối cho bọn họ.  

Trương Liệt đối diện với ba lời chất vấn của Lâm Nhất mà khóc không ra nước mắt nhìn Lâm Nhất tiến đến gần. Áp lực mà hắn đang gánh chịu khủng khiếp đến mức người ngoài không thể nào hình dung được.  

Mỗi một bước chân đặt xuống đều giống như viên đá hàng chục nghìn cân đập vào trong tim, vô cùng nặng nề.  

“Nói đi! Nói xem! Ngươi muốn Lâm mỗ ta quỳ xuống, giải thích với ngươi cái gì?”  

Lâm Nhất bước lên một bước, khí dồn đan điền, trầm giọng quát lên.  

Ong!  

Tiếng quát vang lên nghe như tiếng sấm, rung động màng nhĩ, tất cả mọi người, từ trên xuống dưới đều không kiềm được rùng mình.  

Nói đi nói xem, ngươi muốn Lâm mỗ ta quỳ xuống, giải thích với ngươi cái gì!  

Câu hỏi này, vốn dĩ trước đó là do Trương Liệt hùng hổ nói rằng hắn ta muốn Lâm Nhất phải giải thích cho hắn.  

Nhưng bây giờ, sau ba câu chất vấn của Lâm Nhất lại khiến cho Trương Liệt nói năng lộn xộn, run rẩy lẩy bẩy, khóc không ra nước mắt, sụp đổ trước cái chết.  

Bầu không khí tĩnh lặng đầy chết chóc, không có bất kỳ người nào dám mở miệng nói đỡ cho hắn ta nửa chữ.  

Phịch!  

Trong bầu không khí tĩnh lặng, ai cũng không ngờ được sẽ nhìn thấy cảnh này.  

Trương Liệt quỳ xuống trên đất, hai đầu gối va mạnh xuống phát ra âm thanh vang dội, rung động tâm hồn của những người xung quanh.  

Mười người đứng đầu bảng Nhân!  

Trương Liệt trong danh sách mười người đứng đầu, sau ba lời chất vấn của Lâm Nhất mà lại quỳ xuống trước mặt hắn.  

Cảnh tượng này bất kể là ai cũng đều không thể ngờ đến được.  

Rất nhiều người ngạc nhiên đến há hốc cả miệng nhưng lại không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.  

Mười người đứng đầu bảng Nhân, đã độc chiếm ngoại môn Kiếm Các hai năm. Ở ngoại môn Kiếm Các, bọn họ là trời, bọn họ là vương, bọn họ coi trời bằng vung, chẳng biết sợ là gì! 

Bình luận

Truyện đang đọc