ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Những người không liên quan, đừng lo chuyện bao đồng, nếu không đừng trách ta ra tay vô tình!  

Trên quảng trường Thánh Đàn, lời nói của Lâm Nhất như tiếng sấm nổ bên tai tất cả mọi người ở đây, thiếu niên có một thân phong mang hòa lẫn với sát ý đang bùng lên mạnh mẽ.  

Ánh mắt của tất cả mọi người đều ngây dại, đáy mắt lóe lên vẻ kinh ngạc bàng hoàng, ngay sau đó sắc mặt triệt để sa sầm.  

Thằng nhóc này muốn chết à?  

Hóa ra hắn chủ động xuất hiện là vì muốn gây chuyện với giới vực Huyết Cốt, sát ý và phong mang đều ngắm thẳng về phía thủ lĩnh Liễu Mộ của giới vực Huyết Cốt. Nhưng nếu chỉ đơn giản là gây chuyện với giới vực Huyết Cốt thì cũng thôi, vậy mà trong lời nói lại còn dám úy hiếp đến cả đám nhân tài của giới vực cấp cao bọn họ.  

Chắc là đã chán sống rồi!  

Đám người này vốn dĩ đã quen với việc đứng trên người khác rồi, trước khi Lâm Nhất xuất hiện, bọn họ đã tự nói ra sẽ phải xỉ nhục Lâm Nhất một phen. Nhưng nay lại đợi được những lời nói như vậy của Lâm Nhất thì người nào người đấy đều như thể phải chịu đựng sự ấm ức cực lớn, như thể đám người của giới vực vốn dĩ nên cao hơn những người khác một bậc vậy.  

Còn về việc người của giới vực Huyết Cốt bị sát ý của Lâm Nhất bao trùm kia, từng gương mặt người nào người đấy đã xanh lét từ lâu, vẻ mặt của bọn họ vô cùng khó coi.  

“Loại chuyện bao đồng này ông đây cứ muốn lo hộ đấy, ngươi cướp yêu đan vương giả của ta, món nợ này hai chúng ta còn chưa tính xong với nhau đâu!”  

Liễu Mộ còn chưa kịp nói gì thì Mặc Diễm bên cạnh hắn ta đã bừng bừng lửa giận, cả gương mặt sa sầm đến đen thui.  

Đến nay tu vi của hắn ta đã thăng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 4, nhưng ý chí Hỏa Diễm vẫn mắc lại ở cảnh giới nhị phẩm viên mãn, nếu như có yêu đan vương giả đột phá gông cùm xiềng xích kia. Dựa vào tu vi Thiên Phách tầng thứ 4, lại thêm ý chí Hỏa Diễm tam phẩm, nếu có đối đầu với kẻ nắm trong tay ngũ đại tinh diệu chi Linh thì cũng có phần thắng không nhỏ.  

Nhưng yêu đan vương giả vốn dĩ đã đến tay, lại bị Lâm Nhất trắng trợn cướp mất, có thể đoán được trong lòng hắn ta căm giận đến mức nào.  

Uỳnh ầm ầm!  

Uy áp Hỏa Diễm dồi dào hòa cùng với khí thế của cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 4 khiến cho Mặc Diễm nhìn trông có vẻ cực kỳ đáng sợ, gần như sau khi câu nói của Lâm Nhất kết thúc là hắn đã lao nhanh đến như một tia sét.  

Lâm Nhất nhìn đòn tấn công thanh thế như vũ bão của đối phương, hai mắt khẽ nheo lại, nhưng ánh mắt lại vẫn như cũ dán lên người Liễu Mộ, không hề có ý định ra tay.  

Viu!  

Nhưng đúng vào lúc khi Mặc Diễm sắp đánh đến nơi, Huyết Long Mã vốn dĩ vẫn luôn lười biếng nằm trên vai của Lâm Nhất bỗng nhiên bùng lên hung quang màu máu, lạnh lùng vô tình, vô cùng tàn bạo, sát ý xộc thẳng lên trời.  

Nó lười chẳng thèm quản mấy chuyện thị phi này, nhưng nếu có ai dám động đến Lâm Nhất, thì chỉ có chữ, giết!  

Dưới bao con mắt của mọi người trên quảng trường Thánh Đàn, Huyết Long Mã bỗng nhào lên, hóa thành một cái bóng màu đen. Cái móng nhìn nhỏ xíu nắm chặt lại thành nắm đấm, trực diện đón lấy đòn công kích vô cùng hung tàn của Mặc Diễm.  

“Con ma sủng này đúng là ngu si!”  

“Súc sinh chỉ là súc sinh, làm gì có não”.  

“Con mèo béo đáng chết, nhìn đã thấy ghét, chẳng có tí bản lĩnh nào, tính tình lại giống hệt chủ nhân của nó”.

Bình luận

Truyện đang đọc