QUAY VỀ CỔ ĐẠI: TAY TRÁI KIỀU THÊ TAY PHẢI GIANG SƠN

Chu Linh Lung là cô nương mà Nguyễn Đồng Khiết mua từ bọn buôn người sau khi tới thành Tây Xuyên.

Qua mấy ngày tiếp xúc, Kim Phi phát hiện cô nương này cực kì mẫn cảm với con số, tốc độ tính toán cũng nhanh vô cùng.

Nguyễn Đồng Khiết phải trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc, nhiều bài kiểm tra ở làng Tây Hà mới có tư cách tới thành Tây Xuyên nhận chức chưởng quầy, gảy bàn tính là kiến thức cơ bản.

Nhưng dù trong tay Nguyễn Đồng Khiết có bàn tính, tốc độ tính toán vẫn không nhanh bằng Chu Linh Lung tính nhẩm.

Thiên tài toán học như vậy, là lần đầu tiên Kim Phi nhìn thấy, nên càng chú ý nhiều hơn.

Vì thế Kim Phi phát hiện cô nương này thật sự là một nhân viên tiền trang giỏi.

Không chỉ mẫn cảm với con số, hiếm hơn nữa là, ăn ở làm người cũng giống tên, thông minh lanh lợi.

Vốn dĩ Kim Phi muốn bồi dưỡng Nguyễn Đồng Khiết, sau đó để cô ấy tới kinh thành quản lí tiền trang, cho phó chưởng quầy bây giờ lên tiếp nhận vị trí của Nguyễn Đồng Khiết.

Sau khi phát hiện Chu Linh Lung, Kim Phi dần thay đổi ý tưởng.

'Y vừa nhờ Khánh Mộ Lam điều tra thân thế của Chu Linh Lung, vừa tiếp tục khảo sát.

Thành Tây Xuyên là doanh trại của nhà họ Khánh, Khánh Mộ Lam chỉ dùng một buổi sáng, đã lật hết gốc gác tám đời tổ tông của Chu Linh Lung lên.

Vốn dĩ nhà họ Chu là một phú thương, luôn kinh doanh quán rượu.

Mặc dù không nói là một nhà cực giàu, nhưng cuộc sống hàng ngày cũng không tệ.

Nửa năm trước Tiết Hành Lư tới quán rượu của nhà họ Chu ăn cơm, uống nhiều quá rồi gây chuyện ở quán rượu.

Lúc ấy ca ca của Chu Linh Lung cũng uống nhiều, nên phun một ngụm nước miếng lên mặt Tiết Hành Lư.

Đường đường là Tiết công tử, quốc cữu gia tương lai, đã bao giờ phải chịu loại nhục nhã này?

Lúc ấy hẳn không chỉ ra lệnh hộ vệ đánh chết ca ca Chu Linh Lung ngay tại chỗ, còn phái người lục soát ra hai bộ áo giáp trân quý của cha Chu Linh Lung ở nhà họ Chu.

Vốn dĩ loại chuyện như giấu áo giáp này không to không nhỏ, rất nhiều nhà giàu ở Đại Khang đều lén làm vậy.

Nếu không ai truy cứu, quan cũng lười quản.

Nhưng nếu có người truy cứ, chụp cho tội có ý đồ mưu phản, đó sẽ là tội lớn chém đầu.

Vận khí của nhà họ Chu rất tệ, gặp ngay kẻ có bụng dạ hẹp hòi như Tiết Hành Lư.

Tiết Hành Lư không chỉ có bối cảnh, hơn nữa còn là loại người có thù tất báo.

Chuyện này xem như đã giúp Tiết Hành Lư. năm được băng chứng, nhà họ Khánh cũng lười ra mặt vì một thương nhân xưa nay không quen biết, cho nên có thể biết kết cục của nhà họ Chu ra Sao.

Toàn bộ nam đỉnh đi lính, nữ quyến bị bán cho Giáo Phường Ti và bọn buôn người.

Mẹ Chu Linh Lung không muốn thấy con gái mình lưu lạc vào Giáo Phường Ti, nên trước khi xét nhà đã nhẫn tâm đánh cho mặt mũi cô ấy bầm dập.

Quả nhiên Chu Linh Lung không bị Giáo. Phường Tỉ nhìn trúng, sau đó bọn buôn người dẫn Nguyễn Đồng Khiết đi chọn người, mang cô ấy vào thương hội Kim Xuyên.

Mấy tháng gần đây, Chu Linh Lung luôn làm việc dưới trướng Nguyễn Đồng Khiết.

Kim Phi xem tư liệu xong, quay đầu nhìn Khánh Mộ Lam: “Có thể tìm được người nhà của Chu Linh Lung không?”

“Nữ quyến chắc đều ở thành Tây Xuyên, khá dễ tìm, nhưng không phải ai cũng còn sống, ta không dám bảo đảm. Nửa năm trước nam đỉnh đi lính bị đưa tới tiền tuyến...”

Khánh Mộ Lam nói tới đây, không lên tiếng nữa.

Đại Khang ngược đãi nô lệ rất nghiêm trọng, rất nhiều gia nô không sống quá một năm.

Rất nhiều nữ quyến nhà họ Chu có tuổi không nhỏ, hơn nữa trước đây sống trong nhà giàu, đột nhiên biến thành nô tỳ, cả thân phận đãi ngộ đều gặp đả kích nặng, có thể chống chọi được không, bây giờ rất khó nói.

Càng không cần nói tới nam đinh, lên tiền tuyến thì chắc chẳn bị đưa vào trại tiên phong làm bia đỡ đạn.

Người có thể kiên trì nửa năm vốn ít nay càng ít.

Kim Phi cũng thở dài theo, nói: “Cố gắng hỗ trợ hỏi thăm một chút, có thể tìm được, thì tìm về, xem như ta thiếu ca ca của cô một ân tình.”

“Chỉ là một đám gia nô và phạm nhân tù tội thôi, không cần ca ca của ta can thiệp, ta có thể làm được”

Bình luận

Truyện đang đọc