QUAY VỀ CỔ ĐẠI: TAY TRÁI KIỀU THÊ TAY PHẢI GIANG SƠN

Mãi tới bây giờ, bà ấy mới hoàn toàn hiểu được, vì sao khi Cửu công chúa không tiện thì chủ động sắp xếp cung nữ cho Kim Phi, vì sao phải tự hạ thấp địa vị, không tranh chấp với Quan Hạ Nhi.

Bà ấy trước đây vẫn ở sâu trong hậu cung, mặc dù biết Kim Phi đánh giặc rất giỏi, nhưng vẫn không thể hình dung cụ thể được.

Đối với bà ấy mà nói, năng lực của Kim Phi chẳng qua là hiểu biết nhiều thông tin mà thôi.

Nhưng hôm nay bà ấy đã chính mắt nhìn thấy bản lĩnh của Kim Phi.

“Sức mạnh có thể phá núi! Đây là bản lĩnh chỉ thần tiên mới có đói”

Khánh phi kích động tự nhủ, nhìn núi Ngọc Luỹ đang sụp đổ, lại nhìn Kim Phi đang đứng cách đó không xa, sóng ngầm trong lòng cuồn cuộn.

Từ giờ phút này, Khánh phi đã có quyết định trong lòng.

Sau này tuyệt đối sẽ không ra vẻ tự cao tự đại trước mặt Kim Phil

Bà ấy quay đầu nhìn về phía Cửu công chúa, ánh mắt cũng tràn đầy vui vẻ và yên tâm. Con rể tốt như vậy, thiên hạ tuyệt đối không có người thứ hai, vậy mà lại được Cửu công chúa nắm được.

Nghĩ đến đây, Khánh phi không thể không lặng lẽ kéo Cửu công chúa đến bên cạnh mình.

“Mẫu phi sao vậy? Sợ ạ?”

Cửu công chúa còn tưởng Khánh phi bị kinh động, vội vàng đưa tay võ về lưng Khánh phi.

“Ta không sao; Khánh phi nhìn xung quanh, tiến lại gần bên cạnh Cửu công chúa nhỏ giọng nói: “Đợi đến khi quay về, con hãy dẫn theo Hương Thảo và Lan Tâm”

“Dẫn theo bọn họ làm gì?” Cửu công chúa buồn bực hỏi.

Khánh phi mang theo bảy tám nha hoàn từ trong cung, Hương Thảo và Lan Tâm là hai người có dáng vẻ xinh đẹp nhất trong đó.

“Con bây giờ không được tiện, Thấm Nhi và Châu Nhi lại là người luyện võ, chân tay vụng về, con mang theo bọn họ ở bên người, có thể để cho bọn họ hầu hạ con” Khánh phi nói.

“Mẫu phi, hay là cứ để cho bọn họ hầu hạ người đi!”

Cửu công chúa là người thông minh, nhanh chóng nghe ra được ý của Khánh phi, dở khóc dở cười nói: “Phu quân không thiếu...”

“Hương Thảo với Lan Tâm đều được dạy dỗ trong cung, những thôn phụ dân dã kia có thể so sánh sao?”

Cửu công chúa còn chưa nói xong đã bị Khánh phi cắt ngang.

“Mẫu phi, phu quân không phải người như vậy.” Cửu công chúa khoát tay nói.

“Vũ Dương, lời đàn ông nghe một chút thì được nhưng không thể coi là thật.”

Khánh phi nói: “Con biết tại sao phụ hoàng con lại thích Thục phi như vậy không, cũng bởi vì cô ấy chăm sóc dạy bảo cung nữ tốt, cung nữ ở cung Thục Hâm đều do nhà ngoại của cô ấy tuyển chọn từ khắp nơi trên Đại Khang, sau đó chăm sóc dạy bảo rồi đưa vào trong cung, hàng năm cung nữ mới đến cung Thục Hâm, Phụ hoàng con đều lưu luyến ở lại một đến hai tháng!

Con yên tâm, Hương Thảo và Lan Tâm đều là những gái trinh mới được mang ra từ cung Tú Nữ, Phụ hoàng con còn chưa gặp đâu.”

“Mẫu phi, thật sự không cần!” Cửu công chúa cũng không biết giải thích thế nào.

“Sao lại không cần?” Khánh phi trợn mắt nhìn Cửu công chúa: “Từ sau khi trở về, y có qua đêm với con không? Không phải đều ở lại chỗ của Quan Hạ Nhi với Đường Tiểu Bắc sao?”

“Cơ thể con không tiện, phu quân ở lại chỗ bọn họ vừa hay đỡ phiền đến con”

“Cũng bởi vì con không tiện, mới càng phải nghĩ cách, nếu không để lâu dài, y sẽ thay lòng!”

Khánh phi hận không thể rèn sắt thành thép nói: “Đặc biệt là cô Đường Tiểu Bắc đó, có một đôi mắt đào hoa, nhìn qua một cái là biết không phải người hiền lành, nếu con coi thường, sau này khóc cũng không có chỗ để khóc đâu!”

Cửu công chúa nhìn thấy Kim Phi nhìn về phía mình, bất đắc dĩ nói “Quay về bảo Hương Thảo với Lan Tâm đến tìm Châu Nhi là được!”

“Con cuối cùng cũng hiểu ra rồi!”

Khánh phi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Mẫu phi ở hậu cung đấu đá với những người đàn bà kia nhiều năm, nghe ta tuyệt đối không sail”

“Được rồi được rồi, con biết rồi!”

Cửu công chúa không nhịn được khoát tay, đỏ mặt rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc