QUAY VỀ CỔ ĐẠI: TAY TRÁI KIỀU THÊ TAY PHẢI GIANG SƠN

“Mọi người nhanh chóng lên dây, địch sắp ập đến rồi!" Lão Tam vừa rống lên, vừa cố mau chóng chạy về.

Còn chưa kịp chạy về trận địa bên ta, đột nhiên sau lưng đã có mấy mũi tên bản lén.

Phần cổ và sau lưng Lão Tam bị trúng tên liên tiếp, ngã quy trên mặt đất không động đậy gì thêm.

Tân Phi chẳng kịp xót xa trước cái chết của Lão Tam, đám thố phí đã ùa ra từ trong màn sương mù dày đặc!

Mà lúc này xe bản đá chưa kịp nạp đát

Cũng có bộ phận cung nỏ hạng nặng đã lên dây xong xuôi, nhưng xảy ra chuyện vừa rồi, trợ thủ của Tạ Phi Phí và các nữ công nhân lại sợ bị mắc mưu lần nữa, đều chần chờ không hành động

“Các người còn đợi gì nữa, bản tên đi!”

Tân Phi sốt sắng gân cố rống giận: “Lần này là thật đấy, bản tên nhanh!"

Các nữ công nhân lúc bấy giờ mới phản ứng lại, đồng loạt nhấn kíp bản!

Thế nhưng vì sương mù quá dày, đến khi các nữ công nhân nhìn thổ phỉ thì chúng đã lao đến khoảng cách gần 10 mét.

Các cô lại thoáng do dự.

Lúc Tăn Phi mở miệng nhắc nhở thì thố phi đã tiếp cận khoảng cách trong vòng 6 mét

Cung nỏ hạng nặng tuy rãng giết chết được một bộ phận thổ phi, thế nhưng vẫn còn có rất nhiều cá lọt lưới xông đến.

Đám thổ phi này không phải là người dân giả mạo, mà là thổ phỉ thực sự do Trần sư gia phái đến

Hơn nữa là loại hung dữ được trả cho một đống tiền.

Sau khi thoát được vòng vây của cung nỏ hạng nặng thì chẳng hề do dự lấy một giây, chúng vung đủ các loại vũ khí chém về phía các nữ công nhân.

May thay Tân Phi bảo các nữ công nhân tập hợp thành phương trận Macedonia, cũng may nhờ anh ta bảo nhân viên hộ tống mang theo tấm chắn và nắp nồi chặn ở hàng đầu, nên đội hình không bị phân tán vì đám thổ phi

“Nối trống!" Tân Phi đỏ mắt quát Lính liên lạc phía sau nhanh chóng đánh trống trận.

Theo như dự định, đây là tín hiệu lệnh cho các nữ công nhân đăng sau nhân viên hộ tống tấn công băng tre.

Dù sao các nữ công nhân cũng không phải quân nhân chuyên nghiệp, trước đây vì không muốn thua các nữ công nhân ở xưởng dệt nên các cô ấy đã gia nhập đội quân trong cơn nóng giận.

Thế nhưng nếu thật sự phải mắt đối mặt chém giết với đám thổ phỉ thì cũng có không ít nữ công nhân bị dọa sợ.

Trống trận vang hai lần, chỉ có mấy nữ công nhân có thể: tấn công, nhưng vì hoảng loạn mà chỉ có một người đâm trúng thổ phi.

Tính ra thế vẫn tốt chán, mặc kệ có thế nào, ít nhất là có phản ứng lại và biết tấn công.

Các nữ công nhân còn lại ai nấy đều không biết phải làm sao, có hai cô gái nhát gan thậm chí sợ tới mức ném cây tre dài xuống, ngồi sụp dưới đất bật khóc.

Tân Phi tức giận giậm chân, gân cổ lên gào: “Các người mau đánh đi chứ!”

Thế nhưng chiến trường thật sự quá ồn, các nữ công nhân hoàn toàn không nghe thấy tiếng quát của anh ta.

Nhận thấy áp lực của các nhân viên hộ tống càng lúc càng lớn, Tân Phi đành phải kéo theo hai đội phó nhảy khỏi tảng đá, nhặt một cây tre dài, phóng lên đâm về phía đám thố phí.

Người chuyên nghiệp vừa ra tay là khác hắn.

Tân Phi không đâm hụt phát nào, chưa đến ba giây ngắn ngủi đã đánh chết 5 tên thổ phi!

Anh ta vừa đâm vừa quay ra gào lên với các nữ công nhân đứng bên cạnh: “Thấy chưa, cứ làm y như ta đây này!”

Hai trợ thủ của anh ta cũng làm tương tự.

Có tấm gương, các nữ công nhân cuối cùng cũng khôi phục tinh thần, bắt đầu tiến hành phản kích.

Bấy giờ Tân Phi mới nhảy lên tảng đá.

Không phải anh ta nhát gan sợ chết, mà vì đã từng trải qua huấn luyện của tiêu cục Trấn Viễn, biết nhiệm vụ của bản thân mình lúc này không phải chiến đấu, mà là chỉ huy.

Anh ta cần phải đứng ở chỗ cao đế quan sát tình hình.

Vừa mới nhảy lên tắng đá, hai mắt Tân Phi đã trợn tròn xoe

Bởi vì anh ta nhìn thấy từng mảng lửa trải dài đang bay. vun vút về phía trận địa cung nỏ hạng nặng và xe bản đá bên ta!

Tân Phi quá quen thuộc cảnh tượng này rồi

Đây là xe bản đá đang bản chum đựng đầu đã châm lửa!

“Sao thổ phỉ cũng có xe bản đá thế kia?”

Vào giờ khắc này, Tân Phi cảm thấy như tim mình đã ngừng đập!

Trong mắt anh ta là sự khó tin và lửa giận ngùn ngụt!

Bình luận

Truyện đang đọc