ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Tuna

Vừa nghe thấy hai từ con dâu, Phong Hầu quả nhiên thu liễm một chút, không hề động thủ, đỉnh đạc ngồi xuống:

“Hừ!”

Ông nhướng mày nhìn thoáng qua An Mộc, mắt rũ rũ:

“Đừng con dâu tức phụ kêu hay như vậy, nói cho con biết, cửa hôn sự này, ta không đồng ý!”

Nói tới đây, lại nhướng mày:

“Đương nhiên, nếu con nói cho ta chổ của mẹ con, ta có thể mở một con mắt nhắm một con mắt.”

Phong Kiêu nhướng mày:

“Con khi nào nói muốn cha đồng ý?”

Phong Hầu sửng sốt, tiếp theo tức giận:

“Mày, cái thằng con bất hiếu này!”

Phong Kiêu sờ sờ cằm:

“Xem ra đúng thật là phẩm vị của cha cùng mẹ con không giống nhau, trách không được ta mẹ ghét bỏ cha.”

Phong Hầu mở to hai mắt nhìn:

“Cái gì?”

“Mẹ con thực thích An Mộc, cha nói xem, nếu để mẹ biết, cha như vậy đối đãi con dâu của bà, bà ấy sẽ thế nào?”

Phong Hầu không chịu uy hiếp:

“Chuyện đó đợi mẹ mày về rồi nói đi!”

Phong Kiêu lôi kéo An Mộc ngồi xuống, âm trắc trắc mở miệng:

“Gia? Như vậy những cái chướng khí mù mịt đồ vật trong nhà, cha đều thu thập tốt sao?”

Phong Hầu lại một lần nữa nghẹn.

Phong Kiêu hừ lạnh một tiếng.

Nghe hai người nói, An Mộc xem như nghe ra một chút chuyện.

Nguyên lai Hoàng thái hậu không phải vô duyên vô cớ rời nhà trốn đi a, cũng không biết Phong Hầu trong nhà những cái đó chướng khí mù mịt sự, là thật sao?

Đang tự hỏi thì Phong Hầu đột nhiên nhìn về phía nàng.

“Cô năm nay mười chín tuổi?”

An Mộc không biết vì cái gì đầu mũi nhọn lại chỉ hướng về phía mình, nhưng chẳng sợ Phong Kiêu đối Phong Hầu không tôn kính, phong ba ba cũng là trưởng bối, vì thế An Mộc đứng thẳng thân thể:

“Đúng vậy.”

“Hiện tại làm gì?”

An Mộc:……

Công tình Phong Kiêu giới thiệu mình, ông ấy căn bản là không thèm nghe?

Đây là không phải thuyết minh, kỳ thật người ta căn bản không quan tâm đến chuyện của mình?

Cũng đúng, một người cha chồng, đối với con dâu tương lai, vốn dĩ liền không thèm để ý, hơn nữa nghe vừa rồi ý tứ trong lời nói, tựa hồ đối chính mình cũng không phải bất mãn, chỉ là muốn làm khó mình, để Phong Kiêu đem chổ của Hoàng thái hậu giao ra đây……

An Mộc tất cung tất kính mở miệng:

“Bác trai, con hiện tại đang học năm nhất ở học viện điện ảnh kinh đoi, nghệ danh Đường Hạ, đã tiến vào hàng ngũ giới giải trí.”

Phong Hầu gật gật đầu, cũng không có kỳ thị cô, ánh mắt con trai ông trước giờ rất cao, nếu đã lựa chọn cô, thì khẳng định trên người cô cũng có ưu điểm, nhưng là Phong Hầu tiếp theo câu nói, vẫn là làm An Mộc chấn kinh rồi.

“Tính toán khi nào muốn có con?”

An Mộc:……

Phong ba ba nói, vì cái gì nghe như vậy làm người kinh hoàng a!

Cô năm nay mới mười chín tuổi!

Xã hội hiện tại, ai mười chín tuổi liền có con?!

An Mộc dừng lại:

“Con……”

“Ta biết cô còn trẻ, chính là Phong Kiêu cũng sắp ba mươi.”

Phong Hầu nói tới đây liền nhìn về phía Phong Kiêu:

“Đã hiểu chưa? Đây là mâu thuẫn do tuổi chênh lệch quá lớn mang đến. Ta và mẹ con đã sớm chờ ôm cháu nội rồi!”

Phong Kiêu nghe nói như thế, cũng không giải thích, chỉ là nhàn nhạt mở miệng:

“Nếu con nhớ không lầm, mẹ con năm nay mới bốn mươi chín?”

Một câu, làm Phong Hầu khựng lại.

An Mộc ở trong lòng tính toán, Mẹ Phong bốn mươi chín, Ba Phong 59, hai người chẳng phải là cũng là chênh lệch mười tuổi?

Phong Hầu rống giận:

“Chính là mẹ con hai mươi tuổi liền sinh con rồi!”

Phong Kiêu bĩu môi:

“Vậy ba biết những năm đó, mẹ con mang theo con sinh hoạt rất vất vả?”

Phong Hầu lại khựng, lời nói mềm xuống dưới:

“Con của con sẽ không như vậy.”

Phong Kiêu hừ lạnh một tiếng:

“Cho nên vấn đề này không quan trọng. Hỏi cái khác.”

An Mộc nghe đến đó, trong lòng càng ấm, người đàn ông này, tuy rằng đã từng bức bách cô sinh con, nhưng thời điểm ba Phong nói ra, anh liền triệt triệt để để, hoàn toàn bênh vực cô vô điều kiện.

Phong Hầu lại nhìn nhìn An Mộc, đột nhiên mở miệng:

“Cô cùng Hạ Tâm Băng có quan hệ như thế nào?”

Bình luận

Truyện đang đọc