ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Quỷ Quỷ

Việc này cô không biết nên trả lời thế nào.

Ngay lúc cô đang định nói thì Ngôn Phi thần đột nhiên đứng lên, “Đặng tổng, Đường Hạ là nghệ sĩ của tôi, về vấn đề quan hệ xã hội của cô ấy hẳn tôi mới là người quyết định? Anh như vậy là đang bao biện làm thay hay sao?

Đặng Uyên nhất thời im bặt.

Bình thường tiếng nói của Đặng Uyên trong công ty có một không hai.

Mà lúc này!

Trong tay Ngôn Phi Thần có quân át chủ bài như vậy, Đặng Uyên nào dám hô to gọi nhỏ trước mặt anh?

Đặng Uyên không nói, đám người xung quanh cũng hiểu chuyện mà không lên tiếng, chuyển ánh mắt sang chỗ khác.

Tình hình này, chẳng lẽ scandal còn bùng nổ chưa tắt mà Hoa Nghị đã bắt đầu rung chuyển hay sao?

Ngôn Phi Thần không thèm để ý đến ai, nhìn về phía An Mộc, “Chúng ta đi.”

An Mộc ngoãn ngoãn đi theo Ngôn Phi Thần ra ngoài.

Đám người lại nhìn An Mộc giống như đang nhìn một đứa trẻ ngoan, bị Ngôn Phi Thần áp chế khiến cho người ta phải nhìn anh bằng con mắt khác.

Công chúa của làng giải trí đó, vậy mà Ngôn Phi Thần nói gì nghe nấy, anh ta quả nhiên quá lợi hại!

Trong phòng ai ai cũng theo đuổi suy nghĩ của riêng mình, còn hai người vừa mới ra ngoài lại chẳng ai có hứng thú đoái hoài đến họ.

An Mộc nhìn chằm chằm người đàn ông đang đi phía trước, cảm nhận được sự xa cách từ anh, trái tim nhỏ liền đập bình bình hoảng loạn.

Huhuhu…

Ngôn tiền bối nổi giận, Ngôn tiền bối đã nổi giận rồi thì sẽ rất kinh khủng có phải không!

Bình thường khi đi đường, Ngôn Phi Thần sẽ nói cười với An Mộc một chút, còn hôm nay mặt cứ hầm hầm một đường về văn phòng, sau đó quay đầu ý bảo An Mộc cùng vào.

An Mộc có chút chần chừ, Ngôn Phi Thần đóng cửa lại rồi sẽ sạc cho mình một trận tới bến phải không?

“Đi vào!” Ngôn Phi Thần khẽ quát một tiếng, vô cùng lạnh lùng.

An Mộc giật mình, cũng ngoan ngoãn đi vào.

Cô vừa vào đã nghe thấy rầm một tiếng, cửa phòng bị đống thậm chí là bị khóa!

An Mộc:…..

Ngôn Phi Thần lạnh lùng nhìn An Mộc, đi đến bên bàn làm việc, mở ngăn kéo, lấy ra một văn kiện ném đến trước mặt An Mộc, “Đây là hợp đồng của chúng ta.”

An Mộc nhìn văn kiện, sững sờ.

Ngôn Phi Thần gằn từng chữ,”Cầm lấy hợp đồng rồi cút đi cho tôi!”

An Mộc….

Lần đầu tiên Ngôn Phi Thần nặng lời như vậy, cô rất muốn cười, nhưng mà…

An Mộc cầm lấy văn kiện, trong lòng run sơ, giống như đứa trẻ vừa làm sai chuyện gì, “Ngôn tiền bối, tôi sai rồi, tôi…”

“Rầm!”

Ngôn Phi Thần đập mạnh tay lên bàn, đứng bật lên, “Câu này cô đã nói với tôi bao nhiêu lần rồi? Đường Hạ, An Mộc, tôi đối với cô không tốt sao? Chuyện quan trọng như vậy cũng không cho tôi biết! Cô không tin tôi phải không?”

An Mộc căn răng, không chịu nổi sự công kích của đối phương.

“Nói!”

An Mộc ngẩng đầu, lí nhí nói, “Không phải tôi không tin anh, tôi…”

“Vậy sao cô không nói?”

An Mộc thấy càng lúc Ngôn Phi Thần càng nóng nảy, đồng thời cũng hiểu cho sự tức giận của anh.

Thân là người đại diện, điều không thể chấp nhận nhất chính là mọi chuyện trong tay mình dần vượt khỏi tầm kiểm soát.

Như chuyện xảy ra hôm nay, dồn dập bùng nổ như vậy, anh căn bản một chút phản ứng lại cũng không có.

Mặc dù là một đại diện ưu tú đến mức nào cũng có thời điểm không thể phản ứng lại, bị người ta đột nhiên tập kích trở tay không kịp!

Bình luận

Truyện đang đọc