ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Quỷ Quỷ

Phong Kiêu đang họp.

Vẫn là họp qua màn hình máy tính với Lăng Hi và Thượng Quan Vũ.

Lâng Hi báo cáo tình hình về băng Mafia Nhược Á:”…..Họ có nhiều cấp lãnh đạo khác nhau, một bộ phận muốn hợp tác cùng chúng ta, còn một bộ phận khác lại muốn thu phí qua đường của chúng ta. Lão đại, tôi thấy chắc chắn có người đang nhằm vào chúng ta nhưng chưa xác định được là ai.”

Đôi con người sắc bén tối đen như mực của Phong Kiêu híp lại, nhìn chằm chằm màn hình, một lúc lâu sau mới mở miệng, “Chuyến hàng này bị chèn ép bao lâu rồi?”

Lăng Hi đáp, “Lão đại, đã 2 tháng rồi.”

“Thời gian 2 tháng mà còn đang thảo luận cậu có tin không?”

Lăng Hi lập tức toát mồ hôi lạnh đầy đầu, “Lão đại, tôi….”

“Bọn họ muốn kéo dài thời gian của chúng ta, có nghĩa người cậu bố trí bên trong Nhược Á chỉ e không thể dùng được nữa.”

Lăng Hi cúi đầu, “Hóa ra là như vậy! Tôi đã nói, chẳng qua chỉ là một chuyến hàng sao mãi không thể đạt được thỏa thuận? Không ngờ là do tay trong của chúng ta làm phản!”

Nhưng anh nghi hoặc ngẩng đầu, “Nhưng bọn họ muốn kéo dài thời gian của chúng ta làm gì?”

Phong Kiêu nhếch môi cười lạnh,”Trong nước cũng không hề yên bình, tôi nghe nói gần đây có người qua lại rất thân thiết với Cô Lang bên kia.”

Lăng Hi nghe vậy nhíu chặt mày.

Thượng Quan Vũ bên cạnh tức muốn giậm chân, “Mẹ nó! Trong nước muốn tìm đối tác thứ 2? Đám người kia đúng là không biết xấu hổ! Mấy năm nay chúng ta đã bán cho bọn họ bao nhiêu hàng tốt với giá mềm? Hiện giờ lại muốn đá chúng ta sang một bên?”

Anh thở phì phò, “Lão đại, chúng ta làm gì bây giờ? Cứ để mặc bọn chúng tiến hành giao dịch trước mũi chúng ta sao?”

Phong Kiêu tươi cười nham hiểm, “Đương nhiên, chúng ta còn làm được gì bây giờ? Làm cho bọn chúng tiến hành giao dịch thôi.”

Thượng Quan Vũ sửng sốt, “Hả?”

Lăng Hi ngẩng phất đầu,”Ý của lão đại là…”

“Trong nước vẫn là thiên hạ của chúng ta, mấy năm nay, khẩu vị của bọn chúng càng lúc càng lớn, một chuyến hàng cũng dám ép giá tôi, hiện giờ không phải là một cơ hội tốt sao?” Ánh sáng sắc bén vụt qua trong mắt Phong Kiêu, “Dám hai lòng thì sẽ phải trả giá.”

Thượng Quan Vũ và Lăng Hi liếc nhìn nhau, Thượng Quan Vũ lập tức nở nụ cười, vỗ bàn đứng lên, hào khí trào dâng:”Lão đại, cậu phải làm như vậy từ sớm! Các anh em liều chết làm ra hàng, cậu luôn bán lại bằng giá thấp cho bọn chúng, miễn cưỡng đủ cho các anh em ăn uống, nhưng cậu nhìn xem các băng Mafia khác ai mà không phải bỏ ra cả đống tiền. Chúng ta cũng không phải không yêu nước, bọn họ còn dám lât lọng như vậy đúng là quá đáng đến tận cùng!”

Thượng Quan Vũ nói xong liền nhận được ánh mắt chế nhạo của Phong Kiêu, “Cho nên trước kia cậu luôn có ý kiến với tôi?”

Thượng Quan Vũ lập tức nghẹn lời, phẩy phẩy tay,”Làm gì có, tôi nào dám!”

Phong Kiêu hừ lạnh một tiếng, “Ngay cả tôi cũng dám lừa thì cậu còn cái gì mà không dám?”

THượng Quan Vũ lập tức cảm tháy lạnh gáy, rụt cổ lại, sau đó cười xấu hổ, “Lão, lão đại, tôi, tôi còn không phải là vì muốn tốt cho cậu và chị dâu nhỏ sao? Tôi, tôi….”

“Bao giờ cậu về nước làm đám cưới đây?”

Thượng Quan Vũ cứng đờ người, dường như muốn khóc, “Lão đại, tôi sai rồi, tôi đã nhận sai rồi còn không được sao?”

“Ừ, nếu tuần sau còn không vác xác về thì khỏi về luôn.”

Thượng Quan Vũ:………….

Vừa bàn xong chuyện, điện thoại Phong Kiêu rung lên, nhận ra là An Mộc, Phong Kiêu nhìn đồng hô theo bản năng: giờ này, không phải cô nhóc đang lên lớp sao?

Bình luận

Truyện đang đọc