ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Có Phong Kiêu bên cạnh, cô không lo lắng Phí Đằng có thể gây ra chuyện gì với mình. Cô chỉ lo lắng cho bệnh tình của Phí Thính Âm.

Mơ màng từ biệt với vài người, liền bắt đầu thương lượng chuyện ai đưa ai về.

“Tôi đưa cô về” Dung Trạch không nhiều lời, trực tiếp túm lấy cánh tay An Mộc.

Mà bên cạnh, Đào Nhạc Hạo cũng mở miệng, “Vẫn là để tôi đưa cô ấy về đi”

Dung Trạch lập tức bắn một ánh mắt hình viên đạn qua, “Cậu muốn tranh đoạt với tôi sao?”

Đào Nhạc Hạo không mở miệng, khóe mắt liếc mắt nhìn Vạn Bội Ngọc một cái.

Sắc mặt Vạn Bội Ngọc căng chặt, vẫn duy trì hình tượng nữ thần cao lãnh của cô, nhưng lại trực tiếp đến bên cạnh Đào Nhạc Hạo, ngữ khí mệnh lệnh mở miệng, “Anh đưa tôi về đi”

Đào Nhạc Hạo ho khan một tiếng, “Chúng ta không tiên đường”

“Vậy cố ý đưa tôi về”

Đào Nhạc Hạo thở dài, “Xe của tôi không tốt, huống chi, không phải cô có lái xe đến sao?”

Vạn Bội Ngọc luôn luôn cao lãnh, giờ phút này lại bỗng nhiên giảo hoạt nở nụ cười, “Hôm nay tôi có uống rượu”

Đào Nhạc Hạo:...

Đào Nhạc Hạo nhìn về phía An Mộc, “Tôi cảm thấy tôi vẫn nên đưa An Mộc về sẽ tốt hơn, cũng khá tiện đường”

An Mộc:...

Cô rõ ràng tâm tình không tốt, nhưng vẫn lập tức bắt lấy dấu vết bát quái.

Vạn Bội Ngọc tiền bối cùng Đào Nhạc Hạo tiền bối, hai người họ dường như...??

Dung Trạch đang muốn nói chuyện, An Mộc lại tinh mắt nhìn thấy một chiếc Bentley đang chạy đến!

Hai mắt An Mộc lập tức sáng lên, loại bị người lấy làm cái cớ này thật sự không thoải mái chút nào!

Cô cười tủm tỉm với Đào Nhạc Hạo cùng Dung Trạch, “Không cần, bạn trai của tôi đến đón rồi!”

Nói xong, liền chạy tới phía trước.

Xe Bentley hơi dừng lại trước cửa nhà Lý Hiếu Văn.

Lý Hiếu Văn nhìn thấy chiếc xe kia, cả người liền không yên. Anh ta khẩn trương, bắt được cánh tay của Ngô Tư Tư, “Kia, kia không phải là xe của Phong tổng Phong Kiêu sao?”

Lý Hiếu Văn nhìn Đường Hạ, nghĩ thầm gia hỏa này rốt cuộc có lai lịch như thế nào?

Phải biết rằng, cũng không phải mỗi người đều có thể khiến cho Phí gia oán hận!

Trong vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm của mọi người, trên ghế điều khiển, Vệ Uy bước xuống xe. Sau đó đi đến cửa ghế sau, cung kính mở cửa cho An Mộc.

An Mộc vẫy vây tay với những người nơi đó, sau đó lên xe. Vệ Uy lái xe, nháy mắt liền rời khỏi.

Lý Hiếu Văn kích động đến mức tay run lên. Mẹ ơi, sao anh ta cứ cảm thấy, bữa tiệc sinh nhật hôm nay có nhân vật rất ghê gớm đến tham dự?!

Nhìn bộ dáng kích động của mọi người, Dung Trạch bĩu môi, “Đừng hiểu lầm! Bạn trai của Đường Hạ là tài xế của Phong tổng, Vệ Uy!”

Sau đó vẻ mặt đầy khinh thường, “Rõ ràng không có tiền, thế nhưng còn lấy xe của ông chủ đến khoe giàu”

Nói xong, còn vươn ngón út về phía xe, “Hạ lưu!”

Mọi người:...

Bên trong xe.

Vệ Uy đang lái xe đột nhiên hắt xì một cái.

Phong Kiêu ngồi ở ghế sau xem văn kiện, nghe thấy tiếng ngẩng đầu lên, liếc mắt một cái với Vệ Uy từ kính chiếu hậu.

Vệ Uy vội vàng mở miệng giải thích, “Tôi không bị cảm!”

Vệ Uy cũng không phải là Thượng Quan Vũ, sẽ cho rằng thiếu gia đang quan tâm mình.

Thiếu gia coi trọng An tiểu thư như vậy, nếu mình bị cảm còn lái xe, lây bệnh cảm qua cho An tiểu thư thì phải làm sao bây giờ?

Phong Kiêu lúc này mới dời ánh mắt đi, Vệ Uy lập tức cảm thấy nhẹ nhàng thở ra.

Phong Kiêu thu hồi văn kiện, nghiêng đầu nhìn vật nhỏ sau khi lên xe liền tắt đi nụ cười kia.

An Mộc không muốn làm cho đám người đó cho lắng cho mình, cho nên mới trước mặt đám người Dung Trạch biểu hiện rất thản nhiên. Nhưng sau khi lên xe, sắc mặt liền trở nên tối tăm.

Vệ Uy cũng cảm nhận được không khí trong xe, lập tức thức thời giữ im lặng.

Xe liền cứ như vậy tiến vào trong biệt thự của Phong Kiêu.

<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bình luận

Truyện đang đọc