ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh

Ngôn Phi thần mở miệng, “Lúc này đây, tôi đã xin công ty, để bộ phận internet tăng ca thêm một chút, giảm nhiệt độ cho cái tai tiếng này”

An Mộc lập tức càng thêm cảm thấy hổ thẹn, bởi vì một mình cô tuy hứng, thế nhưng khiến cho nhóm công nhân bộ phân internet phải tăng ca.

Thật ra An Mộc nói đến cùng cũng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi, tuy rằng so với người từng trải hơn một chút, nhưng như vậy lại càng dễ dàng xúc động.

Bởi vì thế, làm cho bản thân không phải chịu ủy khuất, cho nên nhìn thấy Hạ Thiên tâm tình liền khó chịu, đối chọi gay gắt với cô ta, lại hồn nhiên không ý thức được hậu quả.

Thẳng đến giờ khắc này, lần đầu tiên An Mộc chân chân chính chính cảm nhận được sự hỗn loạn trong giới giải trí này.

Đúng vậy, gièm pha cũng là một loại nổi danh, chỉ cần nổi, liền được.

Ý nghĩ trước kia của cô, vẫn là quá ngây thơ!

Trải qua chuyện tình lần này, tâm tình An Mộc cũng xảy ra biến hóa, về sau ứng đối với chuyện gì, cũng nhiều thêm một phần ổn trọng.

Ra khỏi văn phòng Ngôn Phi Thần, An Mộc càng nghĩ càng áy náy, dứt khoát chạy xuống lầu, mua một đống cơm hộp, cùng Âu Dương Sát Sát xách đến chỗ của bộ phận internet.

Nhân viên của bộ phân internet có khoảng hai mươi người, tất cả đều là nam sinh.

Cho nên hoàn cảnh có thể nghĩ.

Hơn nữa mỗi người ở đây đều không câu nệ tiểu tiết, ăn mặc tùy ý. Đi vào liền thấy, một đám người mặc quần xà lỏng, mang dép lê.

Lúc hai người bọn họ tiến vào, bên trong, ngón tay mỗi người đều lướt như bay trên bàn phím, nhưng miệng cũng không ngừng nói chuyện phiếm, ăn vặt.

Mọi người tùy ý oán giận, “Đường Hạ này đầu óc bị nước vào sao? Tranh chấp với Hạ Thiên như vậy làm cái gì chứ?”

“Đúng vậy, làm hại chúng ta phải tăng ca!”

“Buổi hẹn hò tối nay, lại phải ngâm nước nóng rồi!”

“Đều câm miệng hết cho tôi, làm việc nên làm đi!” Giams đốc bộ phận internet Lưu Chuẩn tức giận lớn giọng mắng một tiếng, đám người lập tức lặng lẽ hành quân, ngậm miệng làm việc. 

An Mộc cùng Âu Dương Sát Sát đứng ở cửa, thập phần xấu hổ.

Có người đi lấy nước, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai người đẹp, lập tức kinh hãi, “Đường, Đường Hạ?”

Lưu Chuẩn đột nhiên ngẩng đầu lên, “Con mẹ nó, không phải đã nói là ngậm miệng lại sao? Còn nói... A!”

Lưu Chuẩn mạnh mẽ đứng lên, cả một phòng người, nhìn thấy hai người họ, lập tức ‘rầm rầm rầm’!

Tất cả mọi người trong phòng đều đứng lên, có người đụng vào đầu gối, có người khiếp sợ quá mức, ngã từ trên ghế xuống mặt đất, trong lúc nhất thời loạn thành một đống.

Lưu Chuẩn thầm nghĩ lần này xong rồi, xong đời rồi!

Bộ phận internet của bọn họ tuy rằng rất quan trọng, nhưng ở công ty lại luôn không được coi trọng.

Nhóm minh tinh tai to mặt lớn luôn có thể tùy ý quát mắng bọn họ. Mà bây giờ bị người bọn họ vừa nói xấu bắt gặp, thấy thế nào cũng có đều có tiết tấu phải bỏ của chạy lấy người á!

Một đám người Lưu Chuẩn một câu cũng không dám thốt.

Nói thật, nếu là Đường Hạ nháo lên, công ty là muốn bọn họ hay Đường Hạ, quả thực cũng không cần phải suy nghĩ!

Lưu Chuẩn ba bước thành hai nhanh chóng chạy tới trước mặt An Mộc, cho dù trong lòng rất chán ghét đối phương, nhưng giờ phút này trên mặt cũng đầy vẻ hối lỗi, “Chuyện đó...”

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!” An Mộc cúc cung cúi đầu với Lưu Chuẩn, trịnh trọng mở miệng, mặt đầy vẻ áy náy.

Lưu Chuẩn phát ngốc, “A?”

An Mộc thở dài, “Tôi tuổi còn nhỏ, tuổi trẻ không hiểu chuyện, chọc phải họa, xin mọi người thông cảm. Tôi cam đoan lần sau sẽ không bao giờ chuốc phiền toái cho mọi người!”

Lưu Chuẩn tiếp tục ngây ngốc, “A?”

An Mộc lấy cơm hộp trong tay ra, “Nghe nói mọi người cũng cưa ăn cơm, cho nên tôi đưa tới cho mọi người”

Lưu Chuẩn vẫn ngây ngốc như cũ, “A?”

Bình luận

Truyện đang đọc