ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Câu nói này, khiến Thượng Quan Vũ đột nhiên sáng mắt lên.

Đúng rồi!

Chi bằng tìm một người mà bản thân thấy thuận mắt!

Thấy thuận mắt…

Nữ người mẫu Ivy? Không được, không được, dáng người quá cao, nữ diễn viên kia? Không được, không được, mắt quá nhỏ.

Suy nghĩ nửa ngày, trong đầu cậu, dần dần xuất hiện một người.

Thượng Quan Vũ đột nhiên trở nên vui vẻ, “Lão đại, cậu thực sự đã giúp tôi giải quyết được một vấn đề nan giải! cảm ơn cậu nha!”

Nói xong, liền từ văn phòng lao ra ngoài.

*

Nước X.

Người bình luận phim ảnh, thầy Tôn hôm nay tâm trạng không tốt.

Ngồi trên xe lăn, ở trên ban công phơi nắng, vậy nhưng sắc mặt lại lờ đờ, thể hiện rõ là đang không vui.

Người già rồi, tính tình cũng kỳ quái.

Trong phòng khách, con trai, con dâu đều bĩu mỗi, cô con dâu không nhịn được mở miệng, “Đường Hạ nhà người ta đóng phim, chỉ là diễn viên đóng phim mà thôi, bố lo quá rồi!”

“Ai~, là bố quá coi trọng Đường Hạ rồi, nhiều năm như vậy rồi, Hoa Hạ cũng xuất hiện một diễn viên chuyên nghiệp như vậy, diễn xuất của nó, quá tuyệt vời, bố cũng rất thích nó, thích bao nhiêu, bây giờ lại phải thất vọng bấy nhiêu.”

Con trai con dâu bĩu môi, cảm thấy người già tính cách càng ngày càng cổ quái.

Bên cạnh, đứa cháu khoảng 16,17 tuổi nghe thấy mấy người nói chuyện, tròng mắt xoay chuyển, bước tới ban công, “Ông nội, phơi nắng quá lâu sẽ chóng mặt, chúng ta vào phòng khách xem phim đi ạ!”

Sở thích lớn nhất đời này của thầy Tôn, chính là nghiên cứu điện ảnh.

Với lại cháu của thầy Tôn lại dễ thương như thế, khó mới có cơ hội ở cùng nó, thầy Tôn đương nhiên sẽ không từ chối.

Cháu trai giúp thầy Tôn đẩy xe lăn đi đến phòng khách.

Vì thầy Tôn, nên trong phòng khách có một cái TV treo tường, trên chiếc TV treo một cái máy thu ảnh 100 tấc, bình thường xem phim ở đây so với việc ra rạp xem phim cũng không khác nhau nhiều.

Cháu trai thuận tay mở TV lên, sau đó ngồi xổm xuống, “Cháu đi tìm xem nên xem gì.”

Nhưng kênh mà cậu thuận tay mở lên, lại đang phát

Thầy Tôn lúc đầu không biết đó là gì, khúc dạo đầu của tập 1, là một hồi bắn nhau.

Trận đấu kịch liệt, được tiến hành ở một địa điểm tại Hoa Hạ, nam chính Triệu Việt Thâm ánh mắt sâu thẳm, biểu diễn một hồi bắn nhau vô cùng nhuyền nhuyễn, kỹ thuật tuyệt vời.

Đặt ở trên màn ảnh lớn, thì nhìn không ra diễn xuất của đối phương có bao khuyết điểm.

Thầy Tôn cảm thán, “Kỹ thuật diễn xuất của diễn viên này, còn chắp vá.”

Có thể có được cái bình luận “chắp vá” này, đã là ghê gớm lắm rồi.

Sau đó, TV đột nhiên chuyển sang kênh truyền hình phong cách.

Đến tối, ngoài cửa một khu dân cư cũ.

Từ xa nhìn qua, một bóng người gầy yếu đang lảo đảo đi trên chiếc xe đạp điện.

Ống kính kéo lại gần.

Xử lý cảnh tượng như vậy, trong điện ảnh có thể hoàn thành một cách không có sơ hở, nhưng phim truyền hình thì sẽ kém một chút, khiến người ta cảm thấy có chút đột ngột.

Thầy Tôn bĩu môi, đang muốn bảo cháu trai chọn phim nhanh lên, thì đột nhiên ngừng lại, bởi vì…

An Mộc khuynh quốc khuynh thành, giờ phút này lại bị đông lạnh đến mức khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng, xuất hiện trên màn ảnh trước mặt.

Ánh mắt cô vội vàng, gió từ hai bên thổi qua, khiến quần áo của cô gắt gao dính chặt vào thân người, đầu tóc bị thổi bay toán loạn, đôi môi nhỏ của cô mím lại, thổi bay những ngọn tóc đang che mắt cô, nhưng mà ánh mắt kiên định, một loạI tinh thần bất khuất, liền bày ra trước mặt người khác.

Chỉ là một cái màn ảnh, vậy mà thầy Tôn lại nhìn ra, nữ diễn viên của phim truyền hình này, là một người thế nào!

Bất tri bất giác, ông liền không nói gì, yên lặng tiếp tục xem.

Bình luận

Truyện đang đọc