ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Thân phận của Phong Kiêu tuy rằng bí ẩn, người nước ngoài cùng lãnh đạo cấp cao đều không biết anh chính là tổng tài FAE, Phong Kiêu. Nhưng thân là đại đội trưởng khu tình báo, Long Kình Thiên sao có thể không hiểu được?

Sau khi Vệ Uy nghe thấy lời đó, gương mặt trầm tĩnh như nước, cũng không khỏi đen lại vài phần.

Cứ cho anh bận, vậy thiếu gia của chúng tôi không bận sao?

Phong Kiêu cười nhạo ra tiếng.

Long Kình Thiên trầm mặc một chút, mở miệng, “Hôm nào mời Phong lão đại uống trà bồi tội”

Những lời này xem ra còn giống tiếng người.

Lúc này trong lòng Vệ Uy mới thoải mái một chút.

Nhưng cảm xúc của Phong Kiêu, lại trước sau không gợn sóng, “Không cần. Lần này gọi cho anh, không phải nói đến sinh ý, chỉ là chút việc riêng, muốn anh hỗ trợ”

Long Kình Thiên dừng lại một chút, “Mời nói”

“Tôi muốn hack hệ thống của Hoa Nghị, lấy một đoạn ghi hình”

Long Kình Thiên không nói hai lời, trực tiếp mở miệng, “Không thành vấn đề, tôi sẽ để bọn họ hủy bỏ bức tường lửa của Hoa Nghị. Yêu cầu thời gian là bao lâu?”

“Nửa tiếng”

“Được!”

Đối phương dứt khoát như vậy, một chút bất mãn trong lòng Vệ Uy cũng liền tan thành mây khói.

Trên mặt Phong Kiêu không hiện ra, trong lòng cũng hiểu được. Long Kình Thiên chưa gọi điện thoại cho anh, có lẽ cũng là vì một đám người bên trong quân đội!

Chỉ là tên Long Kình Thiên này, tính cách tương đối trầm, cái gì cũng thích giấu trong lòng, không quen giải thích.

Hắn chưa gọi điện cho mình, không đại biểu hắn không coi trọng mình.

Phong Kiêu mở miệng, “Cảm tạ!”

“Không cần” Long Kình Thiên dừng lại một chút, “Cuối tuần này, có rảnh không?”

Phong Kiêu nhướng mày, “Long lão đại muốn hẹn hò với tôi?” Nói xong, lại cười khẽ ra tiếng,, con ngươi thon dài hiện lên một chút hài hước, “Tuy rằng anh lớn lên đủ soái, nhưng là, tôi không thích đàn ông”

Long Kình Thiên:...

Vệ Uy:... Lão đại thật là V587(*)!!! Phải biết rằng Long Kình Thiên là một tên mặt than, thập phần có áp lực. Đừng nói gặp mặt, ngay cả gọi điện thoại cũng có thể lộ ra một cỗ hơi thở chết chóc.

(*)V587, ngôn ngữ mạng. Từ tiếng Hán đồng âm " mạnh mẽ độc đoán " (vēi wǔ bà qì), V5 = mighty, 87 = độc đoán. Chủ yếu là một người hoặc một cái gì đó rất áp đặt, mọi người cảm thấy rất gây sốc ý nghĩa. Theo ngữ cảnh khác nhau, ý nghĩa của V587 là không giống nhau, một mặt là lời khen ngợi của người dân hay sự vật, mặt khác cũng có thể được bày tỏ sự không hài lòng, vì sử dụng sự mỉa mai.

(Nguồn: Baidu)

Dù sao cũng là xuất thân từ quân nhân, trên người mang theo cỗ hơi thở lãnh nghạnh. Người khác đối mặt với hắn, đều không tự giác mà cúi đầu.

Cũng chỉ có lão đại, mới dám đùa giỡn đối phương!

“... 11 giờ trưa hôm đó, hẹn gặp mặt!”

Nói xong câu đó, liền lập tức cắt điện thoại. Hiển nhiên đối với một tên da mặt dày như anh, tỏ vẻ không còn gì để nói.

Phong Kiêu cũng không thèm để ý, cong cong khóe môi với điện thoại, lại nhìn về phía Vệ Uy, “Hack đoạn ghi hình ra đi” 

Vệ Uy gật gật đầu, cầm lấy notebook bắt đầu làm việc.

Bên kia, Phong Kiêu lại gọi điện thoại. Long Kình Thiên rất nhanh liền nghe, “Còn có việc?”

Loại ngữ khí cao ngạo cùng thái độ này!

Nếu là người khác nói chuyện như vậy với Phong Kiêu, anh đã sớm một phát súng giết chết đối phương. Đáng tiếc, đối phương lại là Long lão đại, Phong Kiêu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng, “Có thể mang người nhà theo không?”

“... Tôi sẽ dẫn phu nhân qua” Long Kình Thiên mở miệng, “Cũng sẽ hẹn Duật thiếu mang theo phu nhân của hắn”

“Được” lúc này Phong Kiêu mới tắt điện thoại, không quấy rầy đối phương nữa.

Thật ra, hợp tác với bọn họ lâu như vậy, Phong Kiêu cùng Long Kình Thiên và Duật Cảnh Viêm, cũng đã sớm thành bạn bè.

Sở dĩ muốn mang An Mộc đến gặp mặt một lần, là bởi vì sau này đến lúc An mộc tham gia yến hội của các vị cấp cao, quen biết hai người kia, cũng có chỗ tốt đối với cô.

Ngay lúc suy tư như vậy, bên Vệ Uy đã hoàn thành nhiệm vụ. Phong Kiêu mở ra, nhìn về phía video. Video tuy rằng không đủ rõ ràng, nhưng bởi vì có Hạ Tâm Băng đến, tất cả mọi người trong sảnh đều rất im lặng, cho nên tất cả lời nói lúc đó đều nghe thấy rõ ràng.

Khi từng câu kia của bà lọt vào tai Phong Kiêu, sắc mặt anh đột nhiên trầm xuống!

Dám nói vật nhỏ của anh là

Bình luận

Truyện đang đọc