ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Khóe miệng Long Kình Thiên co rút, Phong Kiêu lại rất không phúc hậu cười to lên.

Rốt cuộc cũng nhìn thấy Long lão đại ăn mệt.

Hai người đồng thời thu tay, không đánh nữa!

Bị ba người phụ nữ vây xem như vậy, quả thực không thể vui sướng chơi đùa!

Vì thế một đám người, lại chạy về Long gia.

Bởi vì vừa đánh một trận, cho nên hai người toàn thân đều là mồ hồi, vì thế vọt lên lầu tắm rửa.

Phong Kiêu không mang theo quần áo, liền mặc một bộ Long Kình Thiên chưa từng mặc qua.

Lúc anh bước từ trên lầu xuống, An Mộc cảm thấy trước mắt sáng ngời.

Áo sơ mi cùng quần xanh biếc, cũng không phải người thường có thể tùy tiện mạc. Cả Phong Kiêu cũng chưa từng mặc qua.

Quần áo của anh từ trước đến nay đều là màu trắng, màu đen, màu bạc. Đây vẫn là lần đầu tiên, mặc vào quân phục màu xanh biếc.

Nhưng quần áp màu xanh biếc, lại phụ trợ Phong Kiêu mười phần ý vị đàn ông!

An Mộc vẫn luôn biết, quân nhân tượng trương cho thiết huyết. Trước kia Phong Kiêu mặc những bộ quần áo đó, giống như yêu nghiệt. Không ngờ tới sau khi mặc quân phục màu xanh biếc lên, lại che lấp một mặt tà mị của anh, có vẻ cực kỳ dương cương chính khí!

Ngươi như vậy, nếu anh nói anh ấy là Mafia, đánh chết người khác cũng đều không tin!

Lúc Phong Kiêu bước xuống, Long Kình Thiên cũng đã xuống dưới, ba người đàn ông lại lần nữa tụ tập trên bàn cơm, bắt đầu thảo luận đề tài khiến người khác không quá vui vẻ kia,

Vốn là không khí hài hòa, lại lần nữa đóng băng.

Bên này Mạc Lâu liền dứt khoát đứng lên, đập bàn một cái, “Còn không phải chỉ là 40% tiền phạt thôi sao? Đến ngân hàng rút tiền cũng cần phí mà! Anh, từ bao giờ anh lại nhỏ mọn như vậy! Được rồi, hôm nay tôi đặc biệt thích An mộc còn có Phong soái ca này nữa, cho nên 40% tiền phạt, tôi đồng ý!”

An Mộc nhìn bộ dáng của Mạc Lâu, chỉ cảm thấy... Thật khí phách!

Bạch Tưởng cũng nhân cơ hội đứng lên, “Cảnh Viêm anh một câu cũng không chịu nói, thật là... Còn không phải là một chút tiền sao? Mọi người quan trọng nhất vẫn là giao tình. Được rồi được rồi, tôi hiện tại liền cho người làm một bản hợp đồng, nhanh xử lý chuyện này đi, chúng ta đi...”

“Đấu địa chủ!” Mạc Lâu theo sát nói một câu.

Bạch Tưởng:...

Hai người phụ nữ lên tiếng, không khí khẩn trương bên kia cũng liền biến mất.

Khóe môi Phong Kiêu cong lên, “Nếu chị dâu đã hào phóng như vậy, tôi cũng không thể nhỏ mọn như vậy được. Như vậy đi, từng người lui một bước, thêm 20%, sau này giá cả hàng hóa, đều là giá gốc”

Long Kình Thiên gật đầu, “Được!”

Vốn là trường hợp khói súng nổi lên bốn phía, cứ như vậy được... thu phục.

Chờ đến sau khi An Mộc ngây ngốc đánh bài suốt một buổi chiều với Mạc Lâu xong, sau đó buổi tối được Phong Kiêu lãnh đi ra ngoài, vẫn còn cảm thấy đại não choáng váng.

Cô quay đầu, “Anh có phải chịu thiệt hay không?”

Không duyên cớ ít đi 20% tiền, có thể không chịu thiệt sao?

Phong Kiêu cong môi, “Không thiệt, giá trong lòng anh vốn là 20%”

An Mộc sửng sốt, “A?”

Phong Kiêu mở miệng, “Làm buôn bán, chính là phải cò kè mặc cả”

An Mộc lại sửng sốt, “A?”

Phong Kiêu nhìn bộ dáng ngây ngốc của cô, khóe môi cong lên, nhịn không được sờ sờ đầu cô, “Được rồi, em cho rằng Mạc Lâu nhất thời xúc động hô lên câu nói đó? Cô ấy đã đoán được tâm tư của Long Kình Thiên, mới hô lên. Long Kình Thiên không phải người trên thương trường, lại không câu nệ, không biết nói lời hay, cò kè mặc cả cũng không biết nói như thế nào. Mạc Lâu sảng khoái đùa giỡn như vậy, chuyện này không phải liền thành?”

An Mộc:...

Cô còn tưởng rằng Mạc Lâu thật sự hào sảng lại hào phóng như thế nữa cơ đấy! Trong lòng còn cảm kích đối phương hướng về phía mình. Nhưng chính là vợ chồng người ta phối hợp, làm việc không chịu thiệt!

Bình luận

Truyện đang đọc