ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Tên Nicolas này, quả thực quá vô sỉ!

Thế nhưng loại lời nói này cũng dám nói ra!

Nicolas cùng Phong Kiêu hợp tác nhiều năm như vậy, nếu Phong Kiêu nguyện ý nâng giá, gã cũng nên bán lô hàng đó cho Phong Kiêu!

Gã còn thật sự không biết xấu hổ mở miệng, nói nhìn trên mặt mũi của Hứa tiên sinh mà bán cho anh!

Đáng tiếc, An Mộc nghe không hiểu lời này. Trợ lý của An Mộc đi lên phía trước hai bước, thần sắc kiên quyết, “Ý của Hứa tiên sinh chúng tôi là... Bá tước Nicolas, chẳng lẽ mạng của ngài, chỉ có chút giá trị như vậy?”

Sắc mặt Nicolas lập tức cứng đờ.

An Mộc ho khan giống như không thở nổi. Trợ lý nói xong câu đó, lại nahnh chóng rót một chén trà, đặt vào trong tay An Mộc.

An Mộc nghe không hiểu lời bọn họ nói, nhưng là biết trường hợp này, tuyệt đối không thể rụt rè. Vì thế lập tức bày ra vẻ mặt trào phúng nhìn Nicolas.

Nicolas nhìn nụ cười đó, nghĩ đến thế lực của 3K, có một loại cảm giác nói không nên lời.

Năm đó gã không cẩn thận rơi vào trong tay 3K, là Hứa Nặc thả gã. Gã thiếu Hứa Nặc một cái ân tình.

Cho nên mạng của gã, cũng chỉ có chút giá trị như vậy?!

Đương nhiên sẽ không.

Nicolas cũng sẽ không bị một câu dọa sợ, trầm tư một lát, lập tức mở miệng, “Tôi đồng ý giảm năm trạn vạn Đola cho Phong”

Năm trăm vạn Đô la?

Con số, An Mộc nghe hiểu.

Trước khi tới, đã phổ cập kiến thức một chút. Gía cả lúc này đây của Phong Kiêu, là một ngàn vạn Đô la mua kiểu súng máy mới nhất. Cô Lang lại ra giá đến tận hai ngàn vạn.

Cho nên năm trăm vạn Đô la, khẳng định không phải giá gì đó, mà là giảm đi.

Cái giá này, đã đạt mục đích của Phong Kiêu.

Phong Kiêu mong muốn, chính là dùng 1500 vạn Đô la, mua lô hàng này.

Nhưng là...

An Mộc đột nhiên nhớ đến khi còn ở trong nước, Phong Kiêu rõ ràng muốn đi tìm Long Kình Thiên nâng giá, nhưng mà Mạc Lâu nói hai ba câu, liền có thể đè ép giá xuống.

An Mộc trầm mặc một chút, chợt cong môi. Cô uống một ngụm trà, nhìn về phía Phong Kiêu, đột nhiên dùng tiếng Trung mở miệng, “Y thế nhưng chỉ giảm năm trăm vạn. Mạng của ta, thế nhưng là vô giá đấy! Nếu y đã không cho ta mặt mũi như vậy, năm trăm vạn Đô la còn lại, ta thanh toán!”

Giọng nói của cô khàn khàn, tuy rằng không thích hợp, nhưng nghĩ đến trận ho khan vừa rồi, mọi người cũng không có nghi hoặc gì.

Những lời này vừa rơi xuống, cô lại duỗi tay về phía sau!

Trợ lý cũng đều ngây ngốc!

Nhưng may mắn phản ứng nhanh, chỉ là sửng sốt một chút, liền nhanh chóng móc một tấm chi phiếu ra.

An Mộc thập phần nghĩa hiệp ném tấm chi phiếu lên bàn.

Tư thái ưu nhã, lại lộ ra một cỗ hơi thở của thổ phỉ.

Hứa Nặc chính là người như vậy. Cao quý có, nhưng là lúc nên thổ phỉ, liền thổ phỉ.

Sau đó, cô nhìn về phía Nicolas, cằm hơi nâng, ý vị mười phần trào phúng cùng khiêu khích!

Bộ dáng hào sảng như vậy, nhưng thật ra trấn trụ không ít người ở trong phòng.

Mặt của Nicolas, cũng một trận xanh, một trần hồng.

Tất cả mọi người đều là người đứng đầu, mấy trăm vạn Đo la, thậm chí là một ngàn vạn, thật sự cũng không để vào mắt.

Nicolas sở dĩ khó xử Phong Kiêu như vậy, cũng là vì...

Được rồi, nói ra cũng thật mất mặt!

Trước kia khi Nicolas bán súng ống đạn dược, căn bản không quen biết Phong Kiêu. Phong Kiêu mạnh mẽ tự thành lập băng đảng Mafia của riêng mình, bị đánh đến Anh quốc, người trong giới đều không thừa nhận.

Khi đó Phong Kiêu vì để cho Nicolas nhớ kỹ mình, buôn bán với mình, mà dùng không ít thủ đoạn.

Con người của Nicolas rất coi trọng mặt mũi, hơn nữa từ nhỏ sinh sống hơn người, đã khi nào bị người châm chọc như vậy? Nhưng ai bảo gã không có bản lĩnh bằng Phong Kiêu, chỉ có thể ngoan ngoãn bán cho anh.

Bình luận

Truyện đang đọc