ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Tuna

An Mộc tức khắc gật đầu.

“Muốn ăn cái gì?”

“Cherry!”

An Mộc nhanh miệng nói!

“Trong tủ lạnh của con có mà!”

An Mộc:……!!

“Con đột nhiên muốn ăn táo.”

“Hồi nảy ta thấy con mới ép nước táo mà?”

An Mộc:……!!

Kế hoạch ăn trái cây bị ngâm nước nóng, hai người tiếp tục xem TV, Đặng Hi Thần thuận tiện rửa sạch một đĩa cherry, ăn đến cực kì vui vẻ.

An Mộc cảm thấy thât đau đầu.

Để một người đàn ông trốn trong tủ quần áo, chung quy cũng không ổn!

Nghĩ nghĩ, An Mộc đứng lên:

“Ai nha, ăn quá no rồi, hay là chúng ta xuống lầu tản bộ đi!”

Đặng Hi Thần nhìn cô:

“Không phải ngày mai con có rất lịch trình sao?”

An Mộc nghiêm trang:

“Nhưng mà con cảm thấy rèn luyện thân thể càng quan trọng hơn.”

“Đúng vậy!”

Đặng Hi Thần mở miệng:

“Đã là minh tinh thì lúc nào cũng phải giữ dáng người thật tốt.”

An Mộc gật đầu liên tục:

“Dáng người của bác gái đẹp như vậy, vừa thấy liền biết mỗi ngày đều rèn luyện, làm sao con có thể bắt người nghĩ rèn luyện hôm nay được? Cho nên chúng ta đi tản bộ đi!”

Đặng Hi Thần đứng lên:

“Được nha, chúng ta đi chạy bộ, mẹ thấy trên ban công của con có máy chạy bộ.”

An Mộc:……!!

Tại sao phòng cô có cái gì, Đặng Hi Thần còn biết rõ hơn cả cô a!

Khóe miệng An Mộc run rẩy:

“Nhưng mà chạy bộ bên ngoài sẽ tốt hơn là chạy trong nhà a.”

“Tuy bây giờ là ban đêm rồi, nhưng con cũng phải chú ý an toàn, lỡ bị người ta nhận ra thì làm sao đây?.”

An Mộc:……

“Được rồi, đi rèn luyện.”

Chạy ba ngàn mét, An Mộc mới được cho phép nghĩ ngơi, sau đó nhìn Đặng Hi Thần ở trên ban công chạy thật vui sướng, An Mộc tức khắc cảm thấy trán hiện lên ba vạch hắc tuyến!

Đáng thương cho Phong tổng, không phải em không muốn cứu anh, nhưng thật sự là…… Phong mama quá khó lừa!

Đang ở mày ủ mặt ê, di động đột nhiên vang, An Mộc cầm lấy di động, phát hiện là điện thoại của Ngôn Phi Thần, vì thế nhìn mẹ Phong rồi chỉ chỉ vào điện thoại, sau đó đi đến một bên tiếp điện thoại.

“Ngày mai 3 giờ chiều ở quán cà phê bên dưới công ty, cô sẽ cùng tác giả Công Tử Diễn gặp mặt.”

“Được.”

An Mộc có chút khẩn trương:

“Ngôn lão sư, ông biết Công Tử Diễn là người thế nào sao?”

Đối diện dừng một chút, mở miệng:

“Công Tử Diễn chỉ là bút danh của cô ấy, tên họ thật là bảo mật, cho nên cũng không có cách điều tra, nhưng là từ buổi tối nói chuyện phiếm cùng người đọc hỗ động tới xem, nàng là cái nữ thần cao lãnh.”

Cao! Lãnh! Nữ! Thần!

An Mộc tức khắc cảm thấy có chút buồn rầu.

Tin tức như vậy cũng quá là chung chung rồi, ngay cả loại hình mà đối phương thích cô cũng biết.

An Mộc cảm thấy thật đau đầu.

“Không có việc gì đâu, cô cứ ăn mặc bình thường là được.”

An Mộc chỉ có thể gật đầu.

Bên này, mẹ Phong thấy An Mộc tiếp điện thoại, nhanh chóng nhảy xuống từ máy chạy bộ, sau đó cầm lấy di động, lén lút gọi cho Phong Kiêu.

Vang hai tiếng, liền có người nhận.

Nhưng thanh âm của anh có vẻ hơi trầm hơn:

“Alo?”

“Con trai! Nghe mẹ nói đây!”

Đặng Hi Thần thần thần bí bí mở miệng:

“Chỏ của Mộc Mộc co một tên dã nam nhân!”

Phong Kiêu hơi khựng:

“…… A?”

“A cái gì mà a? Đã theo đuổi tiểu Mộc Mộc tói tận chung cư rồi, còn tặng hoa bách hợp, mẹ nhìn thấy liền biết không phải dạng tốt lành gì! Phòng này, nơi nơi đều tràn ngập hương vị đàn ông, cho nên người này, khẳng định còn ở trong phòng, con trai chờ đó, mẹ sẽ giúp con bắt gian!”

Nói xong, cũng không đợi Phong Kiêu mở miệng, trực tiếp cắt đứt điện thoại!

Sau đó chui vào phòng ngủ.

An Mộc treo điện thoại, phát hiện Đặng Hi Thần trên ban công không thấy, vì thế đuổi theo bà đi vào phòng ngủ, liền nhìn thấy Đặng Hi Thần vươn tay mở tủ quần áo!

An Mộc tức khắc kinh hô:

“A! Chờ một chút!”

Đáng tiếc, Đặng Hi Thần lập tức đem tủ quần áo mở ra!

Nháy mắt, trong phòng một mảnh an tĩnh!

Bình luận

Truyện đang đọc