ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Tuna

Chỉ có Hứa Lộ cùng Đường Cảnh bị FAE đẩy ra làm thành một đôi tình lữ, hơn nữa hai người đều xuất thân từ phim truyền hình, lúc này đây được Lý Đông Thịnh lựa chọn, FAE mới cùng Lý đạo diễn thương lượng sau, đối với bên ngoài thả ra một ít tin tức, nói là hai người họ tham dự chế tác《 chìm nổi 》.

Giờ phút này, Đặng Vi như thế giữ gìn Hứa Lộ, nhưng một lần lại một lần coi mình không ra gì, cũng không biết, nếu cô ta biết được, mình giành vai Mị nhi từ tay Hứa Lộ thì biểu cảm sẽ thế nào nhỉ?

An Mộc nhìn về phía Hứa Lộ, lại thấy trong ánh mắt cô ta hiện lên một tia xấu hổ, nhưng chợt liền đem tia xấu hổ kia che xuống, lại không mở miệng ngăn cản.

An Mộc cười lạnh một chút, loại chuyện ra oai này cô nhìn còn ít sao, trực tiếp nhìn về phía Hứa Lộ:

“Không biết hứa lão sư tới tìm tôi còn có chuyện gì sao? Nếu không còn gì nữa, xin tránh đường cho. Đặng học tỷ nói đúng, hiện tại là nghi thức nhập học của tân sinh viên, hiệu trưởng còn đang nói chuyện, chị sẽ làm ảnh hưởng đến tôi đó.”

Lời nói vô tình lạnh nhạt này vừa xuấ ra làm học sinh chung quanh tức khắc hít hà một hơi!

Hứa Lộ càng là cảm giác được trên mặt có chút khó coi, cô ta kinh ngạc nhìn An Mộc.

Nữ nhân này, là thật sự một chút cũng không thèm để ý hình tượng công chúng của mình a.

Hứa Lộ nghĩ đến chính mình vì để lưu lại cái ấn tượng tốt trong lòng công chúng, thời điểm bên ngoài không chỉ có khống chế chính mình cảm xúc, còn phải thời khắc vẫn duy trì mỉm cười, trong lòng ghen ghét sự kiêu ngạo của An Mộc, lập tức ra vẻ sao nào cũng được mở miệng:

“Cũng không có việc gì, chính là lần trước Đường Cảnh chọc tới cô, chị tới thay anh ấy nói lời xin lỗi.”

An Mộc mặt mày nhăn lại.

Cái cô Hứa Lộ này!

Lời này nói ra, làm cho mọi ngừi cảm thấy cô ấy cùng Đường Cảnh quan hệ rất thân thiết! Cô ta luôn mồm Đường Cảnh thế nào, Đường Cảnh thế nào, thật đúng là cho rằng chính mình thích Đường Cảnh sao?

Cô ta đem Đường Cảnh coi như báu vật, nhưng mà Đường Cảnh đối với chính mình mà nói, chỉ là một người anh họ không hơn không kém!

An Mộc quay đầu:

“Tôi đã biết.”

Lời này nói ra vừa đúng lúc nghi thức khai giảng kết thúc, dưới đài vang lên tiếngvỗ tay vang dội, bên ngoài, người đại diện của Hứa Lộ cũng một đường lại đây, hộ tống Hứa Lộ rời đi.

Những sinh viên năm ba vẫn nhìn chằm chằm An Mộc, Diêu lượng ho khan một tiếng:

“Hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, hay là tối nay chúng ta tổ chức liên hoan đi?”

Lời này nói ra, mọi người đều đồng ý.

An Mộc nhìn Diêu lượng ngượng ngùng cười cười:

“Ngại quá, nhà tôi còn có hút việc gấp, như vậy đi, chờ đến khi tôi rảnh sẽ mời mọi người ăn cơm, hôm nay phải vắng mặt rồi.”

Mọi người còn muốn thừa cơ hội này cùng An Mộc tiếp xúc nhiều hơn a, nhưng người ta nói như vậy, mọi người cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể gật đầu.

Nghi thức khai giảng buổi sáng, buổi chiều đã phát ra chương trình học, nhận biest trưởng khoa, đến khoảng 5 giờ liền không còn việc gì nữa, An Mộc kêu xe, đi đến bệnh viện.

Bên trong phòng VIP của bệnh viện.

Hạ Thính Âm đang mặc đồ bệnh nhân, nằm ở trên giường, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, nhắm chặt con mắt, tựa hồ đang ngủ, nhưng sau khi hộ sĩ đo nhiệt độ cho cô bé xong, đôi mắt to lập tức liền mở.

Đôi mắt của cô bé rất đẹp, rất to, trắng đen rõ ràng, đôi mắt vừa mở ra, lặng lẽ nghe tiếng động bên ngoài, thấy không có người chú ý tới cô, lúc này mới ngồi dậy, cầm lấy máy bàn của bệnh viện gọi đến một dãy số.

Vang hai tiếng, đối phương liền trả lời.

Hạ Thính Âm thanh âm mềm mềm mại mại:

“A lô.”

Đối diện vang lên một đạo kiều giòn thanh âm:

“Thính Âm, An Mộc thế nào?”

Hạ Thính Âm nghe nói như thế, dừng một chút, cắn cắn môi, trên khuôn mặt nhỏ lộ ra một tia mê mang cùng rối rắm biểu tình, một lát sau mới mở miệng:

“Ừm~ cảm thấy, cô ấy khá tốt.”

Bình luận

Truyện đang đọc