ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Quỷ Quỷ

Lư Tĩnh hưng phấn đứng ngồi không yên, muốn lại gần, nhưng nghi thức khai giảng còn chưa kết thúc nên không dám, hai mắt sáng ngời nhìn Hứa Lộ.

Sau đó, cảm đám ban nhất sôi trào.

Chỉ có An Mộc, vì vừa rồi cảm thấy buồn ngủ nên biểu cảm trên mặt mơ màng.

Cái sự mơ màng này rất nhanh lọt vào tầm mắt Lư Tĩnh.

Lư Tĩnh nhíu mày, muốn nói gì đó nhưng lại kiềm chế.

Ngược lại nữ sinh ngồi bên cạnh An Mộc hưng phấn kéo tay cô, “An Mộc, chị Hứa Lộ đến kìa! Mau nhìn đi, chị ấy thật xinh đẹp!”

An Mộc nghe xong không có phản ứng gì, chỉ bĩu môi.

Nữ sinh đồng trang lứa với cô, phần lớn đều ngây thơ đáng yêu, nhưng cô từ nhỏ sống ở nhà họ Phong, đầu óc sớm đã trưởng thành, giờ phút này nhìn cảm giác cuồng nhiệt này của bọn họ thật là đơn thuần.

Về điểm này cô cũng ngưỡng mộ bọn họ lắm.

Ngây thơ đơn thuần là do từ nhỏ bọn họ có ba mẹ che chở bảo bọc, chưa từng chịu tổn thương.

Chỉ là…

Nếu là người khác, cô không ngại cùng bọn họ ra vẻ hưng phấn, để mình không bị lạc quẻ.

Nhưng đó lại là Hứa Lộ, người mà An Mộc không muốn nhìn thấy nhất!

An Mộc vẫn chưa thốt ra lời nào khó nghe, chỉ là thái độ hơi bất cần.

Nữ sinh bên cạnh lại nói, “Sao Hứa tiền bối lại tới đây? Chẳng lẽ là đến thăm chúng ta, động viên chúng ta sao?”

An Mộc nhỏ giọng vui đùa, “Có lẽ, cô ta tới tìm tôi.”

Dựa theo tính cách của Hứa Lộ, lúc này vừa hay chấn áp phủ đầu mình, diễu võ dương oai.

An Mộc thở dài, chỉ là tới dự hai giảng, không ngờ mình sẽ gặp phải cái phiền toái này.

Nữ sinh bên cạnh nghe An Mộc nói vậy lập tức cả kinh, nhưng nhìn vẻ mặt cô bông đùa, khà khà cười một tiếng, “Cậu thật biết nói đùa.”

An Mộc lại thở dài, từ chối cho ý kiến.

Cái bĩu môi cùng câu nói vừa rồi rơi cả vào tai Lư Tĩnh.

Lư Tĩnh không nhịn được nói, “An Mộc, thái độ của cậu là sao vậy? Hơn nữa, chị hứa Lộ làm sao có thể đến đây tìm cậu chứ? Cô nên về soi gương đi để biết thế nào là trời cao đất rộng!”

Câu này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

An Mộc nhíu mày nhìn Lư Tĩnh, không hiểu vì sao cô gái nhỏ này lại nhìn mình không vừa mắt.

Lư Tĩnh tức giận nói, “Nghĩ mình là ai không biết? Mới khai giảng đã ra ở riêng, có nhiều tiền như vậy thì thi vào học viện điện ảnh truyền hình làm gì?”

An Mộc lập tức hiểu ra, dở khóc dở cười.

Có lẽ Lư Tĩnh này điều kiện gia đình không tốt, cho nên có chút đố kỵ.

Là do mình mới nhập học đã khác biệt nên làm cho cô phản cảm với mình.

An Mộc cảm thấy, chính mình đúng là một cá thể có sức hấp dẫn khó hiểu, đi đến bất cứ đâu cũng sẽ có người không thích cô!

Diêu Lượng nghe thấy động tức lập tức thấp giọng trấn áp,”Đừng ồn nữa, Hứa tiền bối tới rồi, mọi người trật tự đi.”

Lư Tĩnh lập tức ngậm miệng.

An Mộc lập tức nhận thấy Diêu Lượng này cũng không tệ lắm.

Ánh mắt Lư Tĩnh tha thiết nhìn Hứa Lộ, nhìn thấy cô mỉm cười đi tới.

Lư Tĩnh kéo tay bạn học ngồi cạnh, “A, mau nhìn xem, Hứa tiền bối đang nhìn tôi!”

“A, chị ấy cười với tôi!”

“Cô ấy đang đi về phía này!”

Nhìn Lư Tĩnh cảm thán, An Mộc lại thở dài, quả nhiên, Hứa Lộ tới tìm cô.

Bình luận

Truyện đang đọc