TÁI SINH LẦN NỮA ĐỂ YÊU ANH

Chương 472

“Ha ha!” Thiên Ma cười thô thiển, ánh mắt lại âm trầm đến khiếp người: “Tên kia còn nợ tôi một ân nghĩa, người phụ nữ của cậu ta có thể sống đến ngày hôm nay, không phải tất cả đều nhờ tôi nhất thời mềm lòng? Nếu không, đến lượt cậu ta ra oai à?”

Nghê Thư dựa vào cửa, cười lạnh nói: “Gặp anh ấy, anh đừng sợ hãi là được rồi…”

Thiên Ma đứng lên, ghê va chạm với mặt đất, phát ra tiếng vang thật lớn.

Hắn âm trầm đi qua, hung hăng trừng mắt nhìn cô: “Mẹ nó, em còn nói giúp cho nó, có phải trong lòng em vẫn còn nhung nhớ nó hay không?”

“Lạ thật, bà đây nhớ nhung ai, liên quan gì đến anh?” Nghê Thư cũng không phải người dễ dàng chịu thua, nhất là đối tượng còn là Thiên Ma, không giải thích rõ ràng được, chỉ là không nhịn được muốn làm trái ý hắn, đã vậy hắn còn cố chấp tự cho là mình đúng, khiến cô càng chán ghét hắn.

“Mẹ kiếp, em dám nói thêm câu nào nữa, ngay bây giờ ông đây liền đi đập nó!” Thiên Ma nhìn có vẻ như thật sự tức giận, chòm râu dài ngắn không đều như bị tức giận đến muốn dựng lên. Áo khoác xanh sẫm trên người giống như áo choàng của ác ma, càng làm tăng vẻ tàn nhẫn trên người hắn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Có gan thì đi ngay bây giờ, anh không biết đường, tôi dẫn đường cho anh.” Nghê Thư nhàn rỗi vươn tay ra, nhìn móng tay, trong kẽ móng tay là một lớp thuốc bột đỏ sẫm, dưới ánh đèn mờ mờ, lóe lên ánh sáng le lói, cô hăng hái xoay trái xoay phải thưởng thức: “Giết cũng được, gây sự với hồng môn, truy nã toàn thế giới, khỏi mất công bà đây động dao động kéo nghĩ cách làm thịt anh.”

Thiên Ma trừng mắt nhìn cô, vừa cười vừa nói: “Tiểu Thư Nhi, em nói xem, sao anh lại thích dáng vẻ không tim không phổi này của em chứ? Ông đây vừa thấy liền muốn làm em ngay bây giờ!”

Đối với Thiên Ma, chinh phục một người phụ nữ, cũng giống như chinh phục một địa bàn, cung có tính khiêu khích như nhau, đặc biệt người đó còn là Nghê Thư! Khiến hắn nổi giận chỉ muốn trút giận lập tức.

Nghe Thiên Ma nói ba câu đã không ngừng nhắc đến chuyện này, Nghê Thư liền khinh bỉ lườm nửa người dưới của hắn, hơi giễu cợt nói: “Quần Ma Điện của các anh nhiều yêu nữ như vậy, không ai có thể thỏa mãn được anh ư?”

Thiên Ma từng bước đi về phía cô, hai mắt như phun ra lửa, hết lần này đến lần khác đốt cháy quần áo cô, lại dùng ánh mắt xấu xa, từng tấc lướt qua da thịt cô: “Các cô ấy không có ai so sánh được với em.”

Nghê Thư thật sự không chịu nổi ánh mắt bất cứ lúc nào cũng mơ tưởng đến chuyện làm tình kia, không kiên nhẫn đẩy cửa ra, tiếng nhạc bên ngoài lập tức tràn vào phòng.

“Tùy anh muốn đập phá Thiên Hải Đường hay là Tiêu Chí Khiêm, cũng không liên quan đến tôi, anh muốn làm gì thì làm, đừng cản trở việc kinh doanh của tôi.”

Cô đuổi khách trắng trợn như vậy, Thiên Ma lại giống như nghe không hiểu, lại tiến sát về phía cô: “Tiểu Thư Nhi, đừng tuyệt tình như vậy, anh đã bỏ qua một đống chuyện quan trọng chỉ để đến đây làm em đó.”

“…”

Nghê Thư thật sự không biết, dùng ngôn ngữ loài người có thể giao tiếp được với giống lợn này hay không.

Cô cố sức hít sâu vài hơi, ngón tay lại hơi nhúc nhích, chỉ cần cào một cái trên da hắn, hạ độc khiến hắn đến việc sinh hoạt cũng không thể tự giải quyết, vậy là được rồi. Chỉ là, nếu hắn gặp chuyện không may ở đây, khiến đám yêu ma quỷ quái ở Quần Ma Điện kia tức giận, như vậy tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến Thiên Hải Đường .

Cho nên, cô nhịn.

Biết tính tình người phụ nữ này hung hăng, không phải người dễ trêu chọc, Thiên Ma cũng không vội, bàn tay lớn ôm vai cô: “Thư Nhi, đưa anh đến chỗ em ngủ! Ông đây mệt rồi, bây giờ muốn ngủ!”

Nghê Thư tức giận hất tay hắn ra: “Trên đường cái có rất nhiều chỗ, nếu anh không chê lớn thì đều có thể nằm xuống.”

Bình luận

Truyện đang đọc