BẢN LĨNH NGÔNG THẦN



“Chết tiệt, sớm biết thì không nhận nhiệm vụ này rồi.”

Trong thông đạo, Tên Điên lầm bà lầm bầm, trong lòng đã có ý hối hận, người bảo vệ Đồng Ý Yên tuyệt đối là cao thủ, nếu như không phải anh ta giỏi ngụy trang, bên cạnh công ty bất động sản Thiên Nguyên đúng lúc có hoạt động tập thể thì anh ta tuyệt đối không chạy thoát rồi.

“Đúng rồi! Đồng Ý Yên còn có một em gái tên là Đồng Hiểu Tiêm nữa, ừm ừm, hình như mình có thể ra tay từ đó, ha ha, ông đây đúng là thiên tài mà!”

Trong tiếng cười lớn, của thang máy mở ra, tiếng cười của Tên Điên đột nhiên ngừng lại, bởi vì anh ta nhìn thấy gì đó, nhìn thấy nhân vật mục tiêu Sở Vĩnh Du và Tường Vi vậy mà lại đang đứng trong thang máy.

“Các người là ai? Tôi là giám đốc dự án của xưởng đá, tại sao trước đây chưa nhìn thấy các người qua?”

Tên Điên phản ứng rất nhanh, nhưng vừa nói xong, Sở Vĩnh Du trực tiếp ngó lơ, sải bước đi ra khỏi thang máy, đồng thời Mã Trạch một cước đá vào bụng của Tên Điên.

Bịch!

Bức tường trên lối đi bị cơ thể của Tên Điên đập lên tạo thành một vết lõm, nhìn hai người đã đi xa kia, trong mắt Tên Điên toàn là sự không cam tâm.

Mình...mình vậy mà lại chết như vậy, thật....thật không...

Đến lúc này, đầu nghiêng sang một bên, hình như ngay cả Sở Vĩnh Du cũng không ngờ, sát thủ Tên Điên ba sao không hề kiêng dè ai ở bên trong tổ chức Yêu Tà đã có kết thúc như vậy rồi.


Có Mã Trạch canh chừng ở lối ra vào thang máy duy nhất, Sở Vĩnh Du hoàn toàn thả lỏng tay chân, nếu đã là chi nhánh của Yêu Tà, thì không có tên nào là không đáng chết cả.

“Đại nhân! Không hay rồi, có người xâm nhập!”

Trong phòng họp nào đó ở cứ địa dưới đất, có mười mấy người đang họp, một người xông vào, lời nói ra khiến tất cả những người đang ngồi đều thay đổi sắc mặt.

Đây là chi nhánh của Yêu Tà, có người lại dám xông vào, là chê mình sống quá lâu rồi sao?

“Hoảng cái gì, giải quyết đi là được rồi, không cần để tôi nhìn thấy.”

Một người trung niên cầm đầu, để một nhúm râu nhỏ, tuy chi nhánh Yêu Tà chưa bao giờ xảy ra tình trạng có người xâm nhập, đây hẳn là lần đầu tiên, nhưng kinh hoảng như vậy, quả thật là có chút mất mặt.

Người đến nuốt một ngụm nước bọt, sốt sắng mà nói.

“Đại...đại nhân, là...là người tới quá là lợi hại, tất cả thủ vệ đều chết rồi, tôi đã xem camera giám sát, đều là một đòn chí mạng, hơn nữa cửa thang máy còn có một người canh chừng, thi thể ở đó đã chất thành núi nhỏ, quả đúng là ma quỷ mà”

Cái gì!

Lúc này, tất cả mọi người đều đứng lên, chi nhánh Yêu Tà ở đây là khu vực then chốt quan trọng vận chuyển sản phẩm thí nghiệm ở một số tỉnh thành lân cận, chỉ thủ vệ đã có hơn 50 người rồi, không những toàn bộ đều là võ giả nhị phẩm, hơn nữa cũng đều là những thiện xạ dùng súng, bây giờ vậy mà lại chết hết rồi? Sao có thể!

“Đều có mặt ở đây hết à, cũng đỡ cho tôi phải chạy khắp nơi rồi.”

Đột nhiên có một thanh âm vang lên, tầm mắt đều tập trung về phía cửa, một nam một nữ cứ thế mà xuất hiện.

Trong tay nữ cầm một khẩu súng cổ quái màu trắng, còn về nam, hai tay chắp sau lưng, khí thế phi phàm.

“Chính...chính là bọn họ, bọn họ chính là kẻ xâm nhập!”

Người đến báo tin vừa nói xong, trực tiếp bị Sở Vĩnh Du giáng một tát ngã sấp mặt xuống đất, chiếc cổ hiện lên một độ cong quỷ dị.

“Cậu chính là Sở Vĩnh Du?”

Có người lên tiếng, Sở Vĩnh Du ngạc nhiên một hồi.

“Tôi rất nổi tiếng trong tổ chức Yêu Tà của các người sao?”

Nói ra câu này, chính là ông chú đã xúi giục Tên Điên trước đó.


“Hóa ra cậu chính là Sở Vĩnh Du đã giết chết Lưng Gù, đã phá hoại một cứ điểm nhỏ của bọn tôi? Ha ha, thật là thiên đường có lối cậu không đi, địa ngục không cửa cậu lại xông vào.”

Người dẫn đầu nói xong, ông chú lại nói.

“Không chỉ vậy, tôi vừa tra ra, tên Sở Vĩnh Du này cũng là người đã cướp đi quyền phổ Hình Ý Quyền từ chỗ Lục Côn, Chuột

cũng là do cậu ta giết.”

Một đám người ngạc nhiên, tên Sở Vĩnh Du này, thật sự là đối đầu với tổ chức Yêu Tà của bọn họ rồi.

“Ô? Vậy hôm nay thật sự là ngày giỗ của cậu rồi.”

Nói xong, người cầm đầu đã bước lên bàn xông về phía Sở Vĩnh Du.

Những người khác lập tức cười trên nỗi đau của người khác, đại nhân trấn thủ chi nhánh Yêu Tà này của bọn họ, là cao thủ lục phẩm đã tu luyện ra nội khí, bất luận là tên Sở Vĩnh Du này có lợi hại đến mức nào, thì không lẽ còn có thể là cao thủ thất phẩm vô cùng hiếm gặp sao?

Ông chú đó cũng thở dài một tiếng, vừa thất vọng cũng có vui mừng, tóm lại rất mâu thuẫn.

Thất vọng là, mục tiêu nhiệm vụ Sở Vĩnh Du này sắp phải chết rồi, tiếc là công lao không tính cho ông ta, vui mừng là vì, Sở Vĩnh Du vậy mà lại lợi hại như vậy, võ giả ngũ phẩm như mình tìm tới, còn sống hay sẽ chết thì còn khó nói lắm.

Trên bàn, người cầm đầu bước ra bước cuối cùng, chiếc bàn hội nghị cực lớn lập tức vỡ tan tành, một chân còn lại đá vào Sở Vĩnh Du trong không trung.

Tất cả mọi người đều biết, đại nhân của bọn họ giỏi nhất là võ chân, rõ ràng là đã trực tiếp ra toàn lực rồi.

Lúc này, Sở Vĩnh Du vẫn chắp hai tay sau lưng, như thể bị dọa đến ngốc rồi vậy.

Trên mặt kẻ cầm đầu hiện lên một nụ cười lạnh.

Nhóc con, vậy mà lại dám xông vào long đầm huyệt hổ như chi nhánh Yêu Tà, cậu thật sự là đã tìm chỗ chôn xương cho mình rồi đó.

Rất đột nhiên, Sở Vĩnh Du đã nhúc nhích rồi.

Chỉ thấy chân phải của anh đột nhiên nhấc cao lên, sau đó ra sức đập xuống một cái, tiếp đó chính là một tiếng vang giòn giã nứt xương, chân mà tên cầm đầu đá ra vậy mà đã trực tiếp bị một cước của Sở Vĩnh Du đá gãy tại chỗ rồi.

Trong đôi con ngươi của Tường Vi ở bên cạnh hiện lên ánh sáng lạnh, nhấc tay lên cho tên cầm đầu mới vừa phát ra tiếng kêu đau kia một súng ngay giữa mi tâm.

Đến lúc này, mấy tên trong tổ chức Yêu Tà trong phòng họp, hoàn toàn không dám tin, người phụ trách của chi nhánh Yêu Tà ở đây đã chết như vậy rồi? Cái chết thật sự quá ra khỏi dự liệu rồi.

Sự cường hãn của Sở Vĩnh Du, đến lúc này bọn họ mới coi như là đã hiểu được sâu sắc, khó trách người ta dám xông vào chi nhánh Yêu Tà, căn bản không phải là tới tìm đường chết, mà là tới giết người.


“Chết tiệt! Giết hắn, nếu không chúng ta đều phải chết!”

Ông chú đó là người tỉnh táo lại sớm nhất, sau một tiếng thét, những người còn lại đều lũ lượt rút súng ở đằng sau mình ra.

Ngay cả võ giả lục phẩm cũng bị một chiêu giết chết, thì bọn họ không dám đi đấu gần với Sở Vĩnh Du đâu.

“Mượn súng dùng một cái.”

Bên tai truyên đến thanh âm của Sở Vĩnh Du, Tường Vi hồi thần lại, cây súng màu trắng trong tay đã không thấy đâu nữa, mà ngược lại đã ở trong tay của Sở Vĩnh Du.

Đùng đùng đùng!

Sau 11 tiếng súng, Sở Vĩnh Du trả súng trong tay lại.

Mà 11 kẻ trong phòng họp, đã ngã xuống với cái lỗ đầy máu trên mi tâm rồi, cho đến khi chết, bọn họ đều không dám tin, tốc độ bắn của một người vậy mà lại có thể nhanh đến như vậy, có thể chuẩn xác đến như vậy.

Cho dù có là Tường Vi thì cũng ngây người, cô ta cũng là lần đầu nhìn thấy người dùng súng khủng bố như vậy, không hổ là Chiến Thần Địa Ngục.

Lúc này, cửa phòng họp lại mở ra lần nữa, Mã Trạch đi vào, sắc mặt có chút khó coi.

“Đại nhân, hay là ngài qua xem thử đi, bên trong căn phòng kia, tôi đã giữ lại một nhân chứng sống ”

Sau khi đến căn phòng mà Mã Trạch nói, trong mắt Sở Vĩnh Du cũng tuôn trào lửa giận, chứ đừng nói là Tường Vi, suýt nữa đã trực tiếp bạo phát rồi.

Bởi vì trong phòng, tất cả những người bị nhốt đều là con nít còn chưa tới 5 tuổi, có nam có nữ, quan trọng nhất là, cơ thể đều tàn khuyết không vẹn toàn.

Nhìn thấy những ánh mắt sợ hãi và tê dại đó, lúc này, thân là người đã làm cha, Sở Vĩnh Du cảm thấy trái tim mình đều đang rỉ máu.

“Tổ chức Yêu Tà, các người, chính thức trở thành kẻ địch của Chiến Thần Địa Ngục Sở Vĩnh Du tôi, nếu như không giết cùng chém tận, thì Sở Vĩnh Du tôi, tự cắt cổ tự sát ở chiến trường Bắc Vực.”




Bình luận

Truyện đang đọc