BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 654

Đại trưởng lão ngồi xuống chiếc ghế bành, vượt qua tất cả mọi người, xem như là vị trí trước nhất, như thể có thêm chút lực trong khung tròn.

Đại trưởng lão nói xong, những người khác mới đồng loạt ngồi xuống, lúc nãy còn có đủ loại âm thanh trò chuyện với nhau vang lên, bây giờ đều đã ngậm miệng lại.

“Được rồi, không cần phải có nhiều lễ tiết như vậy đâu, bắt đầu đi. Như bình thường là cuộc thi đấu đại chiến Thiên Tuyển cấp bậc Võ Vương sẽ kéo dài ba ngày ba đêm, nhưng mà lần này chắc sẽ không dùng thời gian dài như vậy.”

Có rất nhiều người không hiểu tại sao đại trưởng lão lại nói như thế, bởi vì Võ Vương đều là một đấu một, đánh xong một trận thì cần phải nghỉ ngơi, đương nhiên không thể nào phân thắng bại trong lúc nhất thời.

Chỉ có nhà họ Yến và nhà họ Văn mới biết đại trưởng lão còn có ý khác.

Quả nhiên là một khắc sau, lời nói của đại trưởng lão đã chứng minh phỏng đoán của bọn họ.

“Vị Võ Vương đầu tiên ra trận, Sở Vĩnh Du.”

Cuộc thi đấu đại chiến Thiên Tuyển cấp bậc Võ Vương là dựa vào cái gì, chỉ có hai chữ, đó là thực lực, cho nên ai lên trước, ai đối chiến với ai đều không có gì là khác nhau, mỗi lần đều do đại trưởng lão tùy ý sắp xếp, những người khác cũng sẽ không có ý kiến gì.

Nhưng mà bây giờ nghe thấy người đầu tiên ra trận lại là người ngoài Sở Vĩnh Du, ánh mắt của bọn họ hơi thay đổi.

Thậm chí là có một vài gia tộc cho rằng đại trưởng lão đang phóng ra một loại tín hiệu, để bất cứ Võ Vương nào của chín gia tộc lớn dẫn đầu đánh bại người ngoài Sở Vĩnh Du, để cho tất cả mọi người hiểu rằng Cửu Long Thành mới thật sự là thánh địa vỏ giã, những người khác chỉ là thường thôi.

Sở Vĩnh Du chậm rãi đứng dậy đi vào giữa sân, anh không biết rốt cuộc là đại trưởng lão có ý gì, nhưng mà anh hiểu rằng chỉ cần mình dũng cảm tiến tới, bất cứ chướng ngại vật gì cũng sẽ tiêu tan.

“Người đối chiến, nhà họ Yến.”

Lúc này, lời của đại trưởng lão vang lên một lần nữa, Văn Tông Miểu cùng với Văn Khải Tinh, ba của mình liếc mắt nhìn nhau, xem như bây giờ đã hiểu đại trưởng lão có ý gì.

Nếu như đã biết thực lực của Sở Vĩnh Du, đương nhiên không cần phải lãng phí thời gian, cho nên sắp xếp nhà họ Yến là người đối chiến đầu tiên, mục đích hết sức rõ ràng.

Quả nhiên, sắc mặt của Yến Tử Ca, gia chủ nhà họ Yến vô cùng khó coi. Mặc dù lão tổ ngồi ở bên cạnh không nhìn ra cái gì, nhưng mà trong đáy mắt của hai vị Võ Vương tham chiến lại tuôn ra sự sợ hãi, thật sự không có bất cứ cái gì có thể che giấu.

“Để tôi.”

Cuối cùng, một đứa con trai của trưởng lão họ khác nhà họ Yến đứng dậy, ai lên đầu thì kết quả cũng như nhau, cùng với việc để trực hệ nhà họ Yến lên cho mất mặt, còn không bằng để mình vác cái nồi này, cũng có thể lấy lòng gia chủ.

Đáng tiếc là các gia tộc khác vẫn còn ngu xuẩn, khóe mắt của bọn họ đều là ý cười trên nỗi đau của người khác, đều đang mong đợi người ngoài là Sở Vĩnh Du đây sẽ chịu đau khổ, hiểu được cái gì gọi là Cửu Long Thành.

Bình luận

Truyện đang đọc