BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 822

“Nếu như có thể, ông lão, đắc tội rồi.”

Hai tay ôm quyền, ánh mắt của Sở Vĩnh Du rất kiên định.

Từ từ đứng dậy, trên mặt thái thượng trưởng lão nở nụ cười, cứ nhìn Sở Vĩnh Du như vậy.

“Cậu nhóc xem ra rất tự tin với thực lực của mình, nhưng cậu phải làm rõ một điểm, lão phu mấy chục năm chưa từng động thủ, nếu như cậu cố chấp tỷ thí một trận với tôi, thắng đương nhiên làm theo lời cậu nói, nhưng nếu cậu thua, tôi cũng sẽ không nể mặt phía trên, sẽ phế đi võ công của cậu, đây chính là cái giá.”

“Cậu, còn dám không?”

Vạn Tâm ở bên cạnh nghe thấy thái thượng trưởng lão nói như vậy, trong lòng rất vui mừng.

Sở Vĩnh Du anh quá ngốc, ha ha, lần này đá trúng tấm sắt này, nếu bây giờ rút, mặt mũi của vị Chiến Thần nước R này của anh coi như mất sạch, nhưng nếu cứ muốn tỷ thí, sao có thể thắng được thái thượng trưởng lão, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ biến thành một người bình thường, một người bình thường không có thực lực.

“Đi đâu?”

Tuy nhiên Sở Vĩnh Du lại không có bất kỳ do dự nào, câu trả lời đơn giản bằng hai chữ, đã nói rõ tất cả.

“Tốt tốt! Đi theo ta.”

Thái thượng trưởng lão thu liễm nụ cười, dẫn Sở Vĩnh Du đi vào đại sảnh tầng một.

“Mở sân đấu võ, đồng thời tắt toàn bộ camera.”

Mấy người ngồi bên đó, thế nào cũng không ngờ, thái thượng trưởng lão sẽ đột nhiên nói như vậy, ai cũng sững người một lát mới phản ứng lại.

“Vâng vâng.”

Cách 50m, một cánh cửa lớn mở ra, có thể nhìn thấy bên trong đều xây bằng đá xanh, không còn gì khác, chắc chính là sân đấu võ rồi.

Sau khi Sở Vĩnh Du và thái thượng trưởng lão đi vào, cửa lớn cũng lần nữa đóng chặt lại.

Vào cùng lúc này, gần Vạn Tâm đã lục đục xuất hiện rất nhiều người, đa số đều là người trung niên hoặc lão giả, người nào người nấy đều mang ánh mắt chấn động.

“Thái thượng trưởng lão vậy mà muốn ra tay sao? Người đó là ai? Hình như là một người từ ngoài tới.”

“Tên nhóc được lắm, bao nhiêu năm rồi, thái thượng trưởng lão cuối cùng cũng ra tay rồi.”

“Đáng tiếc, thái thượng trưởng lão vẫn như trước, trước giờ không để người khác quen chiến đấu của ngài ấy, nếu không cho dù chỉ nhìn một lúc, cũng sẽ được lợi ích cực lớn.”

Bên cạnh Vạn Tâm cũng xuất hiện một người trung niên, chính là ba của anh ta.

“Vạn Tâm, người đi vào là ai?”

“Chiến Thần nước R Sở Vĩnh Du, bên trên hạ lệnh, hình như muốn điều năm vị cao thủ đi làm nhiệm vụ, Sở Vĩnh Du muốn cao thủ thật sự của Lương Nhân Cốc chúng ta đi làm chuyện này, khi vừa vào cửa thì nhìn thấy thái thượng trưởng lão, cho nên…”

Sở Vĩnh Du? Những người khác cũng nghe thấy lời của Vạn Tâm, hoặc nói, bọn họ cũng biết tên của Sở Vĩnh Du, dù sao là Chiến Thần nước R, đối với Lương Nhân Cốc mà nói không tính là bí mật gì.

“Một Chiến Thần cỏn con dám khiêu khích thái thượng trưởng lão? Thật là nực cười.”

“Thật là nghé mới sinh không sợ hổ, thái thượng trưởng lão là tồn tại ngay cả thần long hộ quốc cũng không đánh lại được, chỉ dựa vào cậu ta?”

Bình luận

Truyện đang đọc