BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 866

Lần này, cô ta phát động hơn một trăm người dưới trướng tiến hành kết đôi, hơn nữa chỉ kết đôi bạch bản, đến lúc đó, khi đã đủ 8 tiếng, người thần bí kia cũng nên xuất hiện rồi, vậy thì cô ta chắc chắn có cơ hội.

Nghĩ nghĩ, Như Thủy đường chủ cũng tiến vào cách đấu trường, đương nhiên bản thân cũng phải tiến hành kết đôi.

Thị trấn Phong Lâm, cách đấu công hội, Sở Vĩnh Du đi vào.

Vừa đi vào đại sảnh, đã có người đi đến.

“Chào anh, xin hỏi anh muốn thi cấp bậc sao?”

Sở Vĩnh Du gật đầu.

“Đúng, tôi thi cách đấu gia cấp một.”

Nhân viên của cách đấu công hội cười, thao tác chiếc máy ở bên cạnh, sau đó in ra một mảnh giấy đưa cho Sở Vĩnh Du.

“Thưa anh, anh là số 168, mời ngồi và kiên nhẫn chờ đợi.”

Liếc nhìn, trước mắt mới đến số 28, tâm trạng của Sở Vĩnh Du trở nên kỳ lạ.

Chẳng qua là đang suy nghĩ, mỗi ngày đều có người đáp ứng được yêu cầu về độ tuổi gia nhập vào Truyền Nhân Của Rồng, đương nhiên người thi cấp bậc sẽ không ít, nhìn đống người ngồi đầy cả đại sảnh là có thể biết được.

Trong lúc Sở Vĩnh Du chờ đợi, trong một phòng làm việc trên tầng cao nhất của cách đấu công hội, một người đàn ông trung niên khoảng hơn 40 tuổi đang nhìn màn hình máy tính, cả người đều rơi vào trạng thái sững sờ.

Theo lý mà nói, với độ tuổi này của ông ta không thể gia nhập vào Truyền Nhân Của Rồng, nhưng đã được đặc cách, chỉ tham gia quản lý công việc ở hạng mục nào đó.

Đợi đến khi ông ta tỉnh táo lại, vội vàng đứng dậy, nôn nóng đi ra ngoài, không có ai biết được ông ta muốn làm gì.

Trong đại sảnh, Sở Vĩnh Du vừa mới ngồi xuống, đã bị vỗ vai.

Quay đầu lại nhìn, một chàng trai trẻ đang nhìn anh, có một cảm giác vênh váo, hung hăng.

“Tiểu tử, nhường chỗ này cho tôi, cút qua bên cạnh đi.”

Hả? Sở Vĩnh Du cau mày.

“Tại sao?”

Chàng trai trẻ cười.

“Tại sao? Mẹ nó, ở đâu có nhiều tại sao như vậy, ông đây cùng với bạn gái đến để thi cấp bậc, mẹ nó đừng có mà không biết điều, ở trong cách đấu công hội quả thật không thể làm gì được anh, nhưng ra ngoài, ông đây sẽ cho anh biết tay, biết điều thì mau cút ra chỗ khác mà tìm chỗ ngồi.”

Sở Vĩnh Du không thèm quan tâm, bây giờ sự tàn ác của giới trẻ thật sự quá nặng, mặc dù trong tầm mắt quả thật vị trí ngồi còn lại đều theo kiểu cách xa nhau, nhưng người yêu nhất định phải ngồi cùng nhau sao? Hơn nữa, nói chuyện hẳn hoi, Sở Vĩnh Du đã nhường chỗ cho anh ta từ lâu, nhưng cái kiểu vênh mặt hất hàm sai khiến này….

“Mẹ nó, anh đúng là có khí phách, ông đây nhớ mặt của anh, hãy đợi đó.”

Nói xong, chàng trai trẻ đi đến bên cạnh, vỗ vai một người khác, nói giống hệt những lời vừa mới nói với Sở Vĩnh Du, có thể thấy rất ngông cuồng.

Đúng lúc này, nhân viên trong Cách đấu công hội, đều lần lượt cúi người hành lễ, đều thực hiện với người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện.

“Hội trưởng.”

“Chào hội trưởng.”

Những người đang đợi đều nhìn sang, có một vài người đã gặp hội trưởng, có một số người vẫn chưa được gặp, nhưng ít nhiều cũng có chút căng thẳng, dù sao hội trưởng của Cách đấu công hội là người của phía chính phủ, ai mà không sợ chứ.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Sở Vĩnh Du, dừng lại, cười nói.

“Chào anh, mời đi theo tôi.”

Sở Vĩnh Du liếc nhìn người đàn ông trung niên, cũng có chút mơ hồ, không biết chuyện gì.

“Sao vậy? Tôi làm sai cái gì sao?”

Câu này vừa nói ra, người đàn ông trung niên gần như toát mồ hôi lạnh.

“Không có, anh à, anh là người chơi mà chúng tôi kính trọng nhất, có thể không cần xếp hàng, trực tiếp đi đường VIP.”

Bình luận

Truyện đang đọc