BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 740

Yêu Tôn bắt đầu hành động.

Tốc độ nhanh đến mức khiến người khác phải dựng tóc gáy, Sở Vĩnh Du không có một chút phản ứng nào.

Bùm!

Một cú đánh không chút biến hóa đánh thẳng vào ngực của Sở Vĩnh Du, người anh bay ra xa, đến khi gần ngã xuống đất anh mới miễn cưỡng dùng tay chống đỡ, lật người để đứng dậy được.

Sau khi loạng choạng vài bước, Sở Vĩnh Du dừng lại, khóe miệng anh ứa ra một chút máu.

Chỉ một quyền nhưng đã khiến anh bị thương, từ tốc độ vừa nãy có thể thấy được anh và Yêu Tôn không cùng một đẳng cấp.

“Sở Vĩnh Du, chống lại Yêu Tôn tôi là quyết định thiếu sáng suốt nhất trong cuộc đời của cậu.”

Nói xong một câu, Yêu Tôn lại đánh một đòn khác lên người Sở Vĩnh Du, anh không thể chống lại, càng không có khả năng để chạy trốn.

Hai cú ra đòn này của Yêu Tôn rõ ràng là vẫn chưa dùng hết sức, giống như chỉ đang ngược đãi Sở Vĩnh Du, khiến anh từ từ cảm nhận cái chết trong nỗi tuyệt vọng.

Phụt!

Phải nhận hai cú đánh, Sở Vĩnh Du phụt ra một ngụm máu tươi nhưng nét mặt của anh vẫn rất bình tĩnh, anh không nói một câu nào. Bởi vì sau quyền thứ nhất, anh đã cảm nhận được có một thứ gì đó đang tỏa ra khắp trong cơ thể anh. Suy nghĩ một lúc anh mới hoảng hốt nhận ra đây chính là thứ được gọi là nước bọt của Thần Long Nước R mà Vưu Quốc Chương đã giao cho anh, là thứ trước đây anh đã từng nuốt vào người.

Có điều chuyện anh nghĩ không thông là vì sao năng lượng chuyển hóa từ chỗ nước bọt đó lại xuất hiện vào lúc này.

“Giết cậu bằng ba đòn cũng coi như là tôi nể mặt Phong Thánh một chút.”

Khuôn mặt Yêu Tôn nở nụ cười nhạt, tâm nguyện bao nhiêu năm nay đã hoàn thành, ông ta sáng lập ra Yêu Tà, tìm thấy một số thứ mà ông ta cần. Trong vòng đúng mười năm, cuối cùng ông ta cũng đạt được mục đích của mình, trở thành cường giả hóa rồng cấp chín, mặc dù không phải là thứ chính thống nhất nhưng ông ta đã đạt được nó theo cách của mình, thực lực cũng lên đến mức độ cao nhất.

Bước tiếp theo, ông ta phải đi tìm Tam Thánh, vượt qua chướng ngại mà bao nhiêu năm nay ông ta vẫn chưa vượt qua được.

Cơ thể ông ta đang cử động, cú đánh thứ ba tới gần. Sở Vĩnh Du nheo mắt, bởi vì lúc này anh tự nhiên phát hiện ra mình nhìn thấy cơ thể Yêu Tôn đang di chuyển, mặc dù hơi mơ hồ nhưng đúng là anh đã nắm bắt được.

Điều đó có nghĩa là gì, thực lực của anh tăng lên chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi sao? Nhưng chuyện này làm sao có thể được?

Bùm! Cú đánh thứ ba đánh sang, cơ thể Sở Vĩnh Du đập xuống đất như theo hình parabol.

Yêu Tôn chắp tay sau lưng, nhìn lại lần cuối cùng rồi từ từ quay người đi.

Ông ta vừa đi được một bước thì có tiếng nói từ phía sau vang lên.

“Yêu Tôn đây là thực lực Hóa Long đệ cửu biến của ông sao? Hình như cũng không phải là mạnh lắm.”

Bình luận

Truyện đang đọc