BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 978

Nhất thời, Thác Bạt Dã, Lôi Tuyệt Vân và những người khác đều cau mày, có vài người có thể kinh ngạc, nhưng họ có thể thấy rõ rằng đòn tấn công của Lôi Minh đã được hóa giải bởi sức mạnh trào ra từ cơ thể Sở Vĩnh Du.

“Lôi Minh, dùng hết toàn lực đi.”

Lôi Minh có chút chết lặng, sau khi nghe thấy giọng nói của ông nội, khí thế của hắn lập tức thay đổi, hai bàn tay chuyển động không ngừng, cả người lao thẳng về phía Sở Vĩnh Du.

“Bôn Lôi Chưởng!”

Bôn Lôi Chưởng, tuyệt kỹ của nhà họ Lôi, kết hợp với thực lực Hoá Long Cảnh tầng thứ sáu của Lôi Minh, chỉ nhìn từ mặt thị giác thôi thì lực công kích đã bùng nổ tới cực điểm, đúng là đất đá mù trời.

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên, nhưng Sở Vĩnh Du vẫn không ra tay, mặc cho đôi bàn tay của Lôi Minh đánh vào người.

“Đúng là ngạo mạn!”

Trong mắt Lôi Minh mang theo ý cười, Sở Vĩnh Du nhất định sẽ chết nếu như bị trúng Bôn Lôi Chưởng của hắn, thậm chí ngay cả người ở Hoá Long Cảnh đỉnh phong cũng không bao giờ dám dùng thân thể để tiếp lấy lòng bàn tay của hắn.

Những người khác cũng có suy nghĩ tương tự, cho rằng trận chiến này đã kết thúc.

“Tên tiếp theo.”

Đúng lúc này, giọng nói của Sở Vĩnh Du lọt vào tai mọi người, mọi người kinh ngạc nhìn, mới phát hiện Sở Vĩnh Du không hề chịu chút thương tổn nào, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Nhất thời tất cả mọi người như hóa đá tại chỗ, suy nghĩ trong đầu như tắc lại. Còn lại chỉ có giọng nói vừa mới phát ra của Sở Vĩnh Du.

“Tên tiếp theo.”

Trong hơn mười giây, trong khán đài không có một âm thanh nào, có vẻ màn biểu diễn của Sở Vĩnh Du đã khiến mọi người phải kinh hãi.

Dưới tình huống Lôi Minh ở Hoá Long Cảnh tầng thứ sáu, còn sử dụng thêm tuyệt kỹ của nhà họ Lôi là Bôn Lôi Chưởng, nhưng cơ thể Sở Vĩnh Du chẳng những không nhúc nhích tí nào mà còn không hề hấn gì, vẻ mặt cũng không chút thay đổi.

Lúc này Lôi Minh mới có phản ứng, tuy rằng lòng không cam tâm, nhưng hắn quả thực đã thua.

“Tôi…thua rồi.”

Có thể nói ra ba chữ này, ít nhất Lôi Minh vẫn có chút võ đức.

Mọi người trong nhà họ Lôi nhìn thấy Lôi Minh tuyệt vọng đi về, vẻ mặt mỗi người đều cực kỳ đặc sắc.

“Minh, thắng bại là lẽ thường của chuyện binh gia.”

Lão tổ Lôi Tuyệt Vân nói gì đó, Lôi Minh gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng.

“Ông nội, con cảm thấy tên Sở Vĩnh Du này rất rất mạnh, nếu vừa rồi thực sự chiến đấu nghiêm túc, anh ta chỉ cần một ngón tay là có thể giết chết con.”

Đánh giá này khiến mọi người trong nhà họ Lôi hít sâu một hơi, bởi vì đánh giá này quả thật quá cao.

Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng dậy định nói gì đó, nhưng Lôi Tuyệt Vân đã xua tay.

Bình luận

Truyện đang đọc