BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Hiên Viên Bất Bại trực tiếp bắt lấy Hiên Viên Kiếm, nói với Diệp Phàm: “Tộc Hiên Viên của chúng tôi chưa từng có kẻ phản bội!”

“Tốt nhất là như vậy!”

Diệp Phàm nhếch miệng, liếc nhìn những nơi khác trong cung điện này.

Trong cung điện này có mười chiếc hộp, Diệp Phàm bước tới mở ra, bên trong chứa đầy các loại linh dược, linh thạch, dược liệu quý giá và

vũ khí cường đại, còn có một số loại đan dược cao cấp cực kỳ quý hiếm khác nữa!

Đây là những tài nguyên quý giá mà chỉ những người tu luyện mới có quyền sở hữu, nhưng giờ đây chúng được chất thành mười chiếc hộp và đặt ở đây, quả thực là một kho báu khổng lồ!

Diệp Phàm không nhịn được đoán đây có phải là kho báu khi thu thập được chín viên ngọc Rồng mà người ta hay nói không?

Nhưng bất kế điều đó có đúng hay không, bây giờ mọi chuyện đối với Diệp Phàm đã dễ dàng hơn!

Với mười hộp tài nguyên tu luyện này, hắn hoàn toàn có thế nâng cao thực lực của những người bên cạnh mình!

Chuyến đi tới long mạch này đúng là có thu hoạch lớn!

Sau đó Diệp Phàm đi ra ngoài, Hiên Viên Bất Bại đi theo sau.

Bọn họ đi ra khỏi cung điện, đi tới không gian dưới lòng đất nơi có bộ xương rồng, đám người Mai Trường Khanh, Tiêu Phá Quân, Tần Chính đang ngồi xếp bằng để hồi phục vết thương!


Khi Diệp Phàm đi tới, bọn họ đều mở mắt ra, ánh mắt lóe lên.

Còn Diệp Phàm liếc nhìn đám người này, nhìn thẳng vào Mai Trường Khanh, nói: “Giết hắn!”

Vừa dứt lời, Hiên Viên Bất Bại đã cầm Hiên Viên Kiếm bước lên, chém Mai Trường Khanh làm đôi mà không cho cậu ta bất cứ cơ hội phản ứng nào.

Những người khác khi thấy Hiên Viên Bất Bại tuân theo mệnh lệnh của Diệp Phàm thì đều giật mình.

Chẳng lẽ vị thiên tài của tộc Hiên Viên này lại phục tùng Hộ Quốc Thần Tướng?

“Còn mấy người, muốn chết hay sống?”

Diệp Phàm lại nhìn những người này, lạnh lùng nói.

“Cậu muốn làm gì?”

Tân Chính nhìn Diệp Phàm, lạnh nhạt nói.

“Phục tùng tôi thì sống, không thì chết!”

Diệp Phàm nói rất đơn giản.


Nghe Diệp Phàm nói vậy, sắc mặt của đám người này không ngừng thay đối.

“Tôi là tộc trưởng của Hoàng tộc họ Tân, tôi đại diện cho toàn bộ Hoàng triều họ Tân, tôi tuyệt đối sẽ không phục tùng cậu!”

Tân Chính nhìn Diệp Phàm hét lên với khuôn mặt lạnh lùng.

“Hắn ta là thiếu tộc trưởng của tộc Hiên Viên, cũng đã phục tùng tôi, ông là hậu duệ của một triều đại đã diệt vong thì có là gì? Phục tùng tôi là vinh hạnh của ông!”

“Nếu không phải thấy ông có thiên phú khá tốt, ông nghĩ ông có tư cách phục tùng tôi sao!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói, vẻ mặt khinh thường.

Lúc này, sắc mặt Tần chính không ngừng thay đổi.

“Ai không phục tùng, giết không tha!”

Diệp Phàm nói với Hiên Viên Bất Bại, sau đó bước ra khỏi long mạch, Hiên Viên Bất Bại cầm Hiên Viên Kiếm nhìn chằm chằm vào đám người này, định giết hết bọn họ!

“Tôi đồng ý phục tùng!”

Ngay lập tức, Ân Nhân Hoàng và Hạ chu Thiên là những người đầu tiên lên tiếng.

Còn Tiêu Phá Quân nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ánh mắt sáng ngời, trực tiếp mở miệng gọi chủ nhân.

Những người khác cũng quỳ xuống cúi đầu xưng thần.

Về phần Tần chính, ông ta nhìn chằm chầm Diệp Phàm, cuối cùng cũng khuất phục!

Rất nhanh, Diệp Phàm đi ra khỏi không gian của long mạch dưới lòng đất, nhưng tình huống bên ngoài long mạch lại khiến vẻ mặt của hắn thay đối, vô cùnq khó coi!


Bình luận

Truyện đang đọc