BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Thiên Cương!” Huyết Phu lạnh lẽo gọi.

“Ngươi là ai?” Thiên Cương nhìn Huyết Phu rồi cau mày.

“Năm đó ngươi phản bội phụ thân của ta, cùng với U Long gi ết chết ông ấy nhằm chiếm đoạt Đồ Long Sơn Trang, hôm nay cũng đã đến lúc chúng ta phải thanh toán món nợ này rồi!”

Huyết Phu nhìn Thiên Cương rồi gằn lên từng chữ, mỗi chữ đều ẩn chứa sát ý đến đáng sợi

“Là ngươi?”

“Ngươi thế mà chưa chết?” Thiên Cương nhìn thiếu trang chủ Huyết Phu, sắc mặt liền thay đổi, kinh ngạc nói.

“Các ngươi chưa chết, ta làm sao có thể chết được!”

“Địa Sát đã xuống địa ngục để sám hối với cha của ta, giờ cũng nên đến lượt ngươi rồi đấy!”

Đôi mắt của Huyết Phu giăng đầy tơ máu, toàn thân tràn ngập sát ý, lao thẳng về phía Thiên Cương.

Lúc này, Huyết Phu dốc toàn bộ sức lực, tay cầm một thanh kiếm sắc bén muốn gi ết chết Thiên Cương!


Bùm!!!

Nhưng Thiên Cương cũng nhanh chóng bộc phát sức mạnh của Tông Cảnh, nhanh chóng di chuyển rồi đánh bay Huyết Phu ra đăng sau.

Tuy rằng thực lực Huyết Phu phi phàm, đã đạt tới nửa bước Tông Cảnh, nếu như dốc toàn lực vẫn có thể đánh một trận với cường giả Tông Cảnh.

Thế nhưng thực lực của Thiên Cương đã đạt đến Tông Cảnh tầng thứ năm, Huyết Phu vốn không phải là đối thủ của ông ta!

Soạt!

Lúc này Diệp Phàm nhanh chóng ra tay đỡ được Huyết Phu rồi liếc mắt nhìn Thiên Cương: “Trên đời này ta ghét nhất chính là kẻ phản bội!”

“Ngươi...”

Phụt!!!

Thiên Cương nhìn thấy Diệp Phàm còn đang muốn mở miệng nói thì Diệp Phàm đã vung kiếm, một đạo kiếm khí đáng sợ liền bản ra rồi xuyên thẳng trước mặt Thiên


Cương!

Giây tiếp theo, đầu của Thiên Cương chợt lăn khỏi cổ rơi xuống đất, máu từ cổ phun ra như suối!

Cảnh tượng này khiến toàn bộ Đồ Long Sơn Trang vô cùng kinh hãi! Soạt!

Đúng lúc này, có một luồng sáng đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Phàm, muốn công kích hắn.

“Thiếu chủ, cẩn thận!”

Huyết Phu, Diệm và Natasha Romanoff nhìn thấy cảnh này liền hét lên, nhưng đã quá muộn!

Ánh sáng này biến thành một đoản kiếm rồi đâm thẳng vào cơ thể Diệp Phàm.

Tốc độ của thanh kiếm này nhanh, tàn nhãn và chính xác đến mức không ai có thể phản ứng kịp!

Nhưng khi đoản kiếm đâm vào Diệp Phàm, máu tươi không hề chảy ra, thay vào đó bóng dáng của hắn lại tan biến trong gió như bọt nước!

“Tàn ảnh!” Đột nhiên một giọng nói có chút kinh ngạc vang lên. KétI!I

Kết quả là trước khi mọi người kịp phản ứng, một âm thanh bị bóp nghẹn chợt vang lên.

Một bóng người chợt bay về phía sau, ngã nhào xuống đất rồi nôn ra máu.

“U Long!” Huyết Phu nhìn thấy người đàn ông này rồi hét lên đây phẫn uất.


Bình luận

Truyện đang đọc