BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

"Đúng rồi, Long Soái, vẫn còn một việc nữa!"

Hắc Uyên bẩm báo lại chuyện vừa rồi cho Long Chiến Thiên.

"Tên nhóc này, thật đúng là một ngày không đắc tội với người ta không chịu được mài"

Long Chiến Thiên bất đắc dĩ nói.

"Long Soái, làm sao bây giờ? Bên Bạch tôn chủ..."

Hắc Uyên nói.

"Để tôi liên lạc với Bạch tôn chủ, giải thích một chút!"

Long Chiến Thiên nói.

Diệp Phàm bên này, hắn vừa mới lên lầu, thì nhận được điện thoại của Bạch Ưng Long Quân, biết được chuyện Phàn Long đứng thứ chín mươi ba trên bảng Tông sư muốn khiêu chiến hắn!

"Phàn Long? Hắn từ đâu chui ra? Vì sao muốn khiêu chiến tôi?"

Diệp Phàm kinh ngạc nói.

"Tôi phái người tra xét một chút, hắn là sư tôn của nhị thiếu gia Âu Dương Bất Phàm của Âu Dương thế gia!"

Bạch Ưng Long Quân nói.

"ồ, thì ra là đến báo thù cho đồ đệ của mình!"


Diệp Phàm cười lạnh.

"Thiếu chủ, cậu muốn ứng chiến không?”

Bạch Ưng Long Quân hỏi.

"Nếu ai khiêu chiến tôi, tôi đều đi ứng chiến, chẳng phải sẽ mệt chết sao?"

Diệp Phàm bĩu môi.

"Nhưng nếu Thiếu chủ không ứng chiến, chỉ sợ..."

"Tôi biết ông đang lo lắng cái gì, tôi sẽ để người khác đi giải quyết hắn!"

Đối với lo lắng của Bạch Ưng Long Quân, Diệp Phàm tự nhiên biết rõ.

Phàn Long chỉ mặt gọi tên muốn khiêu chiến với Thiếu chủ điện Long Vương, nếu hắn không ứng chiến, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh dự của điện Long Vương.

Nhất là ở thời khắc mấu chốt khi điện Long Vương lại lớn mạnh lần nữa, thế nên càng không thể để danh dự bị ảnh hưởng!

Diệp Phàm trực tiếp liên lạc với một người để hắn đi đối phó Phàn Long.

Vùng ngoại ô Đế Đô, Tân Sơn, nơi này là một thánh địa du lịch, chỉ là hôm nay đã bị phong bế, du khách bình thường không thể tiến vào Tân Sơn.

Về phần những người có quyền thế ở Đế Đô thì ngược lại thi nhau tiến vào Tân Sơn, chuẩn bị quan sát phong thái của võ đạo tông sư một phen!

Dù sao cơ hội có thể nhìn thấy võ đạo tông sư xuất thủ cũng không nhiều lắm, huống chỉ người đối phương khiêu chiến lại là Thiếu chủ điện Long Vương vẫn luôn chấn động Đế Đô!


Trận chiến này, tất nhiên vô cùng đặc sắc!

Ngay lúc này, trên đỉnh Tân Sơn, Phàn Long đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá lớn, tư thế thản nhiên bình tĩnh, đứng cách đó không xa là hai cha con Âu

Dương Thành và Âu Dương Khắc.

Thời gian trôi qua, bốn phía tụ tập một nhóm các đại lão quyền quý đến từ Đế Đô, bao gồm các đại thế gia hào môn, còn có các quan viên đại cơ cấu vân vân!"

"Sao Thiếu chủ điện Long Vương vẫn chưa tới? Chẳng lẽ hắn không dàm tới?" "Khẳng định là không dám tới, dù sao này Phàn đại sư cũng là võ đạo tông sư cao cao tại thượng, ai dám đối chiến với võ đạo tông sư chưa, đây không phải tự

chịu chết à?"

"Nếu hắn không đến, danh vọng điện Long Vương vừa đánh ra sợ là sẽ không còn nữa!

Bởi vì Diệp Phàm vẫn luôn không xuất hiện, nên các quyền quý vây quanh ồn ào nghị luận.

"Cha, thằng nhãi kia sẽ không thật sự không dám tới chứ?" Âu Dương Khắc lo lắng nói.

"Chờ một chút!"

Âu Dương Thành trầm giọng nói.

Trong chớp mắt, một giờ đã trôi qua.

Thiếu chủ điện Long Vương vẫn không xuất hiện.

Đám quyền quý vây xem đều trưng vẻ mặt thất vọng, trong lòng mắng Thiếu chủ điện Long Vương nhát gan, lãng phí thời gian của bọn họ!

"Không nghĩ tới đường đường là Thiếu chủ điện Long Vương lại nhát gan đến thế, nếu hôm nay hắn không dám hiện thân, vậy lão phu chỉ có thể tự mình đến điện Long Vương một lần, xem xem đến tột cùng hắn có dám đánh một trận với lão phu hay không!"

Lúc này Phàn Long đứng dậy nói.

"Dựa vào ông cũng xứng khiêu chiến Thiếu chủ ư?”

Bỗng nhiên, một tiếng quát vô tình, lạnh lùng như băng truyền đến.


Bình luận

Truyện đang đọc