BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Đường Sở Sở mỉm cười nói.

"Cũng được đó!"

Tô Nhược Tuyết nói.

"Không biết tối nay Tô tiểu thư có thời gian không?”

Đường Sở Sở dò hỏi.

"Chủ tịch Đường có chuyện gì sao?"

"Đêm nay đại học Thiên Hải sẽ tổ chức lễ kỷ niệm một trăm năm, không biết Tô tiểu thư có thời gian tham gia không?"

Đường Sở Sở nhìn Tô Nhược Tuyết, trực tiếp nói.

"Tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường?"

Trong mắt Tô Nhược Tuyết lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Ừm, em họ tôi học ở đại học Thiên Hải, lãnh đạo đại học Thiên Hải biết được quan hệ giữa tôi và nó nên muốn dựa vào nó để nhờ tôi mời Tô tiểu thư đến!"

Đường Sở Sở giới thiệu.

"Nhược Tuyết của chúng tôi sẽ không tham gia mấy loại như lễ kỷ niệm thành lập trường này đâu!"


Chị Hồ cũng là người đại diện đi tới, nói thẳng. "Nếu đã như vậy thì bỏ đi!"

Đường Sở Sở nói.

"Cô và anh Diệp cũng sẽ tham dự sao?"

Tô Nhược Tuyết đột nhiên lên tiếng, nhìn về phía Diệp Phàm.

"Đương nhiên rồi!"

Đường Sở Sở gật đầu.

"Chị Hồ, chị liên hệ với đại học Thiên Hải chút đi, nói tối nay em sẽ tới lễ kỷ niệm thành lập trường của bọn họ làm khách, hơn nữa còn biểu diễn một ca khúc!"

Tô Nhược Tuyết dặn dò chị hồ.

"Cái gì? Nhược Tuyết, em..."

"Chị Hồ, cứ làm theo lời em nói đi!"

Chị Hồ thay đổi vẻ mặt, muốn nói gì đó nhưng bị Tô Nhược Tuyết cắt ngang.

"Được rồi!"

Chị Hồ thấy Tô Nhược Tuyết đã quyết định, cũng không nói thêm nữa.


"Cảm ơn Tô tiểu thư!" Đường Sở Sở nhìn Tô Nhược Tuyết, cảm kích nói.

"Chủ tịch Đường không cần khách sáo, tôi có rất nhiều fan là sinh viên, đêm nay coi như buổi gặp mặt fan mà thôi!"

Tô Nhược Tuyết mỉm cười, còn nhìn thoáng qua Diệp Phàm một cái.

"Đây là trường quay, người ngoài không thể tùy tiện vào trong!"

"Cút, ngay cả Hoa thiếu gia cũng dám cản đường, muốn chết sao?"

Lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng ồn ào.

Sau đó một nhóm người trực tiếp xông vào.

Người dẫn đầu chính là chàng trai ngồi trong xe Bentley kia, người đàn ông đi bên cạnh, phía sau còn có mấy người mặc đồ đen.

"Hoa Thừa, sao anh lại tới đây?"

Tô Nhược Tuyết nhìn chàng trai này, nói.

"Tô tiểu thư, tôi là cố ý thay Vân thiếu gia đến thăm cô, khi nào cô trở về Đế Đô vậy, Vân thiếu gia còn muốn mời cô ăn cơm đói"

Hoa Thừa nhìn Tô Nhược Tuyết, cười tươi nói.

"Anh về nói với anh ta, tôi không muốn ăn cơm với anh ta."

"Tô..."

"Đây là nơi làm việc, người không liên quan mời ra ngoài!"

Hoa Thừa còn muốn nói gì đó, nhưng Đường Sở Sở đã lên tiếng trước.

Hoa Thừa nhìn về phía Đường Sở Sở, hai mắt lóe sáng, nói: "Thật là một cô gái xinh đẹp, không ngờ ở Thiên Hải còn có người có thể sáng ngang với Tô tiểu thư!"


Bình luận

Truyện đang đọc