BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Mẹ!”

Đường Chính Đạo nhìn thấy bà cụ Đường tỉnh dậy thì kêu lên.

“Xong rồi!”

Diệp Phàm rút ngân châm rồi đi ra ngoài.

“Mẹ, mẹ thấy thế nào rồi?”

Đường Chính Đạo, Đường Chính Nghĩa bước đến hỏi Bà cụ Đường.

“Tiếu Phàm, sao rồi?1

Trong phòng khách, Đường Chính Nhân ngồi trên xe lăn, nhìn Diệp Phàm hỏi.

“Ba, bà nội đã tính rồi!”

Đường sờ sở nói.

“Tiếu Phàm, cậu quả nhiên lợi hại!”

Đường Chính Nhân cười nói.

Ngay sau đó, bà cụ Đường được đỡ đi ra ngoài.

“Bà nội!”

Đường sờ sở bước lên gọi.

“Hừ!”

Nhưng bà cụ Đường lại nhìn Đường sở sờ bằng vẻ mặt lạnh nhạt.

“Bà nội, lần này là anh Tiểu Phàm đã chữa khỏi cho bà!”

Đường sở sở nói với Bà cụ Đường.

“Dựa vào cậu ta cũng có thể chữa khỏi được cho tôi? Ăn may thôi!”

Bà cụ Đường liếc nhìn Diệp Phàm, căn bản không tin lời Đường Sớ Sớ nói.

“Đúng thế, cậu ta nhất định là ăn may, đúng lúc bà nội không sao nên tỉnh lại. Nếu chỉ lấy kim châm loạn một lúc đã có thế chữa khỏi bệnh, cậu ta nghĩ mình là thần y sao!”

Đường Phong khinh thường hừ lạnh.

“Haha!

II


Lần này, Diệp Phàm chỉ cười nhạt mà không giải thích.

“Xem đi, nói đúng tim đen thừa nhận rồi chứ gì!”

Đường Phong nhìn chằm chằm Diệp Phàm nói.

Đường Chính Đạo nhìn Diệp Phàm rồi lắc đầu, ông còn cho rằng cậu nhóc này có y thuật cao siêu, không ngờ lại là mèo mù vớ được cá rán!

“Hiện tại tôi tuyên bố quyết định, kể từ ngày hôm nay, Đường sở sở sẽ không còn nhậm chức Chủ tịch của tập đoàn Đường thị, Chính Nghĩa sẽ đảm đương vị trí này!”

Bà cụ Đường lên tiếng.

Bộp!

Ngay lập tức, vẻ mặt Bạch Ngọc Lan, Đường sở sở cùng thay đối.

Bà nội, sao lại như vậy?1

vẻ mặt của Đường sờ sở cực kỳ khó coi.

“Vì sao? Cháu nói xem vì sao? Chính là vì người đàn ông này, suýt nữa thì cả nhà họ Đường cũng xong

“Nếu không có ông trời phù hộ thì bây giờ chúng ta đều xuống âm phủ gặp ông nội cháu rồi, cháu còn có mặt mũi mà hỏi vì sao à?”

“Cháu tự xem xét lại bản thân đi!”

Bà cụ Đường nhìn Đường sở sở với vẻ mặt không khách khí.

“Mẹ, mẹ bớt giận, dù sao thì sờ Sở cũng đã có công rất lớn cho sự phát triển của công ty, nếu như con bé bị cách chức, e là sẽ không có lợi!”

Đường Chính Nhân nói với bà cụ Đường.

“Đúng thế, mẹ, Đường sở sở cống hiến rất nhiều cho công ty, mẹ không thế nói cách chức là cách chức được!”

Bạch Ngọc Lan cũng vội vàng nói theo.

“Hừ, lẽ nào không có Đường sở Sở thì Đường thị sẽ phá sản hay sao?”

“Hơn nữa, lúc trước nó cũng đã nói trước ban hội đồng quản trị, nếu trong vòng ba ngày không nghĩ ra được cách đấu lại Hồi Xuân Sương của Cung thị thì sẽ chủ động từ chức, hiện tại đã ba ngày, nó cũng nên cút xéo rồi!”

Đường Phong hừ lạnh nói.

“Bà nội, cháu đã tìm được cách đấu lại Hồi Xuân Sương của Cung thị rồi!”

Đường sở sờ trực tiếp nói.

“Sao có thế? Cô thì có cách gì?”

Đường Phong khinh thường nói.


“Bà nội, cháu đã tìm được một sản phẩm mới, tên là đan Trú Nhan, sử dụng sản phấm này có thể khiến cho người ta trẻ ra mười tuổi, tốt hơn rất nhiều lần so với kem trẻ hóa da Hồi Xuân Sương của Cung thị.”

“Chí cần đan Trú Nhan được đưa ra thị trường thì tập đoàn Đường thị chắc chắn sẽ cháy hàng, lấy lại toàn bộ thành tích đã mất, thậm chí còn khiến giá trị thị trường của Đường thị lại tăng vọt!”

Đường sở sở nhìn bà cụ Đường nói.

Cháu nói thật sao?1

“Sở sở không dám lừa gạt bà nội, hiện tại đan Trú Nhan đã vượt qua xét duyệt thẩm định, hiệu quả giống như cháu đã nói, hơn nữa còn không có bất kỳ tác dụng phụ nào.”

“Cháu đang chuẩn bị mở buổi họp báo về sản phấm mới, nếu lúc này cháu bị cách chức, sợ là sẽ ảnh hưởng tới việc cho ra sản phẩm, hơn nữa chú hai không hiểu biết gì về đan Trú Nhan, chuyện này rất không có lợi khi ra mắt sản phẩm!”

Lúc này, Đường sở sở trầm giọng nói.

“Đường sờ sở, cô có ý gì? Cô đang dùng sản phấm mới để uy hiếp bà nội sao?”

Đường Phong không hài lòng, lớn tiếng nói.

“Được rồi, đừng nói nữa, nếu đã như vậy thì cháu cứ tiếp tục giữ chức chủ tịch đi, nhanh chóng đưa đan Trú Nhan ra thị trường tiêu thụ!”

Bà cụ Đường đáp.

“Vâng, bà nội!

II

Đường sở sở gật đầu nói.

“Sở Sở, cháu lấy phương thức điều chế đan Trú Nhan kia ớ đâu vậy, có thế làm người ta trẻ ra mười tuổi, phương thuốc của loại đan này là vô giá, người bình thường sẽ không lấy được!”

Đột nhiên, Đường Chính Đạo hỏi Đường sở sở.

“Cái này…”

“Xin lỗi chú ba, cái này thứ cho cháu không nói được, người đưa cách điều chế này hy vọng cháu sẽ không tiết lộ thân phận của họ!”

“Vậy thì cũng tốt!”

Đường Chính Đạo gật đầu, ánh mắt khẽ lóe lên.

Sau đó, Diệp Phàm và Đường sở Sở liền rời khỏi nhà họ Đường.

Bên trong một gian phòng của nhà họ Đường.

Đường Chính Nghĩa và Đường Phong đang ngồi ở đây.

“Chết tiệt, đáng ra hôm nay ba phải trở thành chủ tịch Đường thị rồi, không ngờ con ranh kia lại lấy ra được cái gì mà đan Trúc Nhan!”


Đường Phong nói với vẻ không cam lòng.

“Là do chúng ta quá coi thường nó, con lập tức liên hệ với Mã Yên, điều tra rõ ràng đan Trúc Đan, tốt nhất là phải lấy được phương thức điều chế, chỉ cần có được công thức trong tay thì chức chủ tịch Đường thị vẩn sẽ thuộc về ba thôi!”

Đường Chính Nghĩa thản nhiên nói.

‘Vâng thưa ba!

Đường Phong gật đầu đáp!

Bên kia, Đường sở sở nhìn Diệp Phàm: “Anh Diệp Phàm, vừa rồi em không nói công thức đan Trúc Nhan là do anh đưa, anh sẽ không đế tâm chứ?”

“Em làm như vậy vì không muốn anh trở thành mục tiêu của kẻ có dã tâm, dù sao thì như chú ba đã nói, công thức chế thuốc anh đưa có giá trị liên thành, một khi bị người ta biết được là của anh thì bọn họ sẽ tìm anh gây phiền toái!”

“Cái này thì có gì mà để ý, hơn nữa, dù em có nói là của anh thì bọn họ cũng không tin đâu!”

Diệp Phàm cười khẽ.

“Em xin lỗi, anh Diệp Phàm, để anh phải chịu uất ức rồi!”

Đường sờ sớ áy náy.

“Cô bé ngốc, cái này thì liên quan gì tới em đâu, hơn nữa anh cũng không chịu tủi thân gì!”

Diệp Phàm cưng chiều xoa đầu Đường sở sở.

Chớp mắt đã qua một ngày.

Hôm sau –

Đường sở sớ và Trần Tiểu Manh xuống lầu, Diệp Phàm đã làm xong bữa sáng.

“Anh Tiểu Diệp, hôm nay công ty mở buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới, anh có muốn đi xem không?”

Lúc này, Đường sở sở nhìn Diệp Phàm hỏi.

“Được, dù sao thì anh cũng không có việc gì!”

Diệp Phàm gật đầu.

“Anh không định đi tìm việc làm à? Lẽ nào muốn chị họ tôi nuôi anh mãi à!

Trần Tiểu Manh nhìn Diệp Phàm nói.

“Tìm công việc gì chứ? Ăn bám vợ không hơn à?”

Diệp Phàm bĩu môi nói.

“Người này đúng là hết cứu nổi!”

Trần Tiểu Manh trợn mắt nhln Diệp Phàm!

Ăn xong bữa sáng, Diệp Phàm đi theo Đường sở sở tới tập đoàn Đường thị.

Bên trong hội trường của tập đoàn Đường thị.


Nơi này trở thành hiện trường buổi họp báo cho ra mắt sản phẩm mới.

Hơn nữa đã có rất nhiều ký giả truyền thông tới.

Rất nhanh, Đường sở sở mặc bộ đồ công sở bước vào, thư ký Tôn Tiểu Tiểu đi bên cạnh.

Diệp Phàm tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.

“Chủ tịch Đường, nghe nói sản phẩm mới của các cô có thể làm cho người ta trẻ hơn mười tuổi, là thật sao?”

“Sản phẩm có thế giúp người ta trẻ ra mười tuổi, điều này hoàn toàn đi ngược với khoa học kỹ thuật, xin hỏi Chủ tịch Đường, tập đoàn các người có phải đang lừa gạt dân chúng không?”

Đường sờ sở vừa xuất hiện, một đám phóng viên đã rối rít đặt câu hỏi.

Tin tức về các sản phẩm mới của tập đoàn Đường thị đã truyền ra.

Có không ít người nghi ngờ về loại sản phẩm có thể giúp người trẻ ra mười tuổi, dù sao thì loại sản phẩm như vậy quả thật không thể tin nổi!

“Xin chào, tôi là chủ tịch của tập đoàn Đường thị, hôm nay là buổi họp báo công bố sản phẩm mới, tôi sẽ giải đáp từng thắc mắc của các vị!”

“Đầu tiên, sản phẩm mới của tập đoàn Đường thị chúng tôi có tên là đan Trúc Nhan, công dụng giống với cái tên của nó, loại sản phẩm này có thế chống lão hóa, giúp cho mọl người trông trẻ hơn.”

“Hơn nữa, sản phẩm này của chúng tôi đã được các cơ quan chuyên môn của quốc gia kiểm tra và xác nhận đạt tiêu chuấn, tuyệt đối sẽ không có bất cứ hành vi lừa gạt người tiêu dùng.”

“Lần này chúng tôi cũng đã chuẩn bị trước một số sản phấm mẫu, đợi khi kết thúc buổi họp báo, các vị ký giả đều có thế nhận được một phần, cảm nhận thử hiệu quả của nó!”

Đường sờ sờ cười nói.

Tất cả các ký giả ở buổi họp báo nghe Đường sở sở nói vậy đều giật mình.

Bọn họ không ngờ tập đoàn Đường thị lại thật sự nghiên cứu ra loại sản phẩm nghịch thiên như vậy!

Trẻ ra mười tuối, chỉ bốn từ đã thế hiện ra ý nghĩa của nó, nhưng cũng thật khó đế tin tưởng!

‘Ai là Diệp Phàm?J

Lúc này, hiện trường buổi họp báo đột nhiên xuất hiện một đám người mặc đồ đen, dằn đầu là một người có gương mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như dao.

Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về đám người vừa tới.

Diệp Phàm trầm mặt nhìn chằm chằm đoàn người, hắn đứng dậy đi tới: “Tôi là Diệp Phàm, các người là ai?”

“Chúng tôi là sờ tuần tra, tôi tên là Lãnh Phong, thành viên của sở tuần tra chi nhánh quận Giang Nam, mời cậu đi cùng với chúng tôi một chuyến, nếu như không chịu đi thì chúng tôi sẽ ra tay!”

Gã đàn ông cầm đầu lạnh nhạt nói với Diệp Phàm, nhưng lại nói nhỏ đế những người khác không nghe thấy.

Diệp Phàm nhíu mày, ánh mắt hắn lóe lên: “Tôi đi cùng các anh!”

“Anh Tiểu Phàm!”

Lúc này, Đường sở sở bước nhanh tới gọi Diệp Phàm.

“Bà xã, không sao, anh với bọn họ có chút chuyện cần xử lý, rất nhanh sẽ trở lại!”

Diệp Phàm khẽ cười đáp Đường Sở Sở.

Sau đó hắn rời đi cùng người của sở tuần tra!


Bình luận

Truyện đang đọc