BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Không gian trong hầm bí mật này không lớn lắm nhưng ở đây có rất nhiều kệ, trên đó đặt nhiều loại vũ khí khác nhau!

Diệp Phàm chọn ngẫu nhiên một thanh kiếm rồi vung lên, cảm nhận được một luồng khí tức sắc bén!

Tiếp theo, Diệp Phàm thử hết những vũ khí này, chúng đều không phải vũ khí bình thường!

Có hàng trăm loại vũ khí trong hầm bí mật này, tất cả đều là thần binh lợi khí!

Ngoài ra, ở đây còn có rất nhiều đan dược và công pháp để có thể nâng cao thực lực,

Thậm chí còn có nhiều bảo vật quý hiếm khác, tất cả đều vô giá! "Ngọc Rồng!" Lúc này, Diệp Phàm phát hiện một khối ngọc trong hầm bí mật, là ngọc rồng!

Diệp Phàm đã lấy được bốn khối ngọc rồng, nhưng không ngờ ở đây cũng có một khối ngọc rồng!

"Không ngờ chủ nhân lại để lại nhiều bảo vật như vậy!"

Nhan Hoà cảm thán khi nhìn những thứ này.

"Bát trận đồ!"

"Không ngờ Bát trận đồ trong truyền thuyết lại ở đây?"


Đột nhiên Nhan Hoà nhìn thấy một cuốn sách đã ố vàng kinh ngạc nói. "Bát trận đồ là gì?"

Diệp Phàm liếc nhìn Nhan Hoà.

"Thiếu chủ, Bát trận đồ này là một trận pháp được Gia Cát Vũ Hầu, một mưu sĩ hàng đầu thời cổ đại tạo ra."

"Người ta nói uy lực của trận pháp này cực kỳ mạnh mẽ, đặc biệt là khi sử dụng trong các trận chiến quân sự, có thể tăng sức chiến đấu của một đội quân lên gấp trăm lần!"

"Theo ghi chép cổ xưa, quân Thục nơi Gia Cát Vũ Hầu đóng quân đã dựa vào trận pháp này, dựa vào một đội quân dưới 10.000 người đã tiêu diệt 500.000 quân địch!"

Nhan Hoà giới thiệu.

"Lợi hại như vậy sao?”

Ánh mắt Diệp Phàm loé lên sự kinh ngạc, cầm lấy Bát trận đồ này xem xét tỉ mi.

"Bát trận đồ này không chỉ có thể tăng sức chiến đấu của quân đội mà nếu người tập võ luyện tập, còn có thể tăng sức chiến đấu lên rất nhiều. Vì vậy, Bát trận đồ này chắc chắn là một bảo bối vô song, nếu lan truyền ra ngoài, đủ để gây chấn động!"

Nhan Hoà nói.


"Đã như vậy, bảo bối này tôi nhận trước vậy!"

Diệp Phàm thẳng thắn nói.

"Thiếu chủ, số bảo vật còn lại nên xử lý như thế nào?"

Nhan Hoà hỏi.

"Tạm thời để đây đi, đến lúc đó rồi tính!"

Diệp Phàm nói, đột nhiên hỏi: "Nhan lão, ông có hiểu rõ về cha tôi không?"

"Năm đó, chủ nhân thành lập thương hội Thiên Long, chọn ra năm người chúng

tôi để dạy võ thuật, còn những việc khác của chủ nhân, chúng tôi hoàn toàn không biết gì cải"

"Chỉ là sau đó chủ nhân đột nhiên biến mất, không còn chút dấu vết nào!" "Thiếu chủ, chủ nhân bây giờ thế nào rồi?"

Nhan Hòa nói.

"Cha tôi đã mất mười tám năm trước!"

Diệp Phàm buồn bã nói.

"Chết rồi?"


Bình luận

Truyện đang đọc