BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Một giây tiếp theo, một tiếng sấm vang lên, một người phụ nữ mặc quần áo trắng trông có vẻ ngoài bốn mươi xuất hiện ở đây, vung ra một chưởng trực tiếp hất văng người đàn ông mặc đồ đen ra xa, còn Đường Sở Sở thì được bà ta đỡ.

Phụt!

Người đàn ông mặc đồ đen bị đánh văng ra ngoài, miệng nôn ra máu, khi nhìn người phụ nữ kia thì sắc mặt người này thay đổi, quay người bỏ chạy.

Mà Diệp Phàm đi tới trước mặt người phụ nữ kia và nói: "Cám ơn!"

Nói xong hắn đang định bước tới ôm Sở Sở lại thì phía sau lại có vài người phụ nữ chặn đường hắn.

Diệp Phàm cau mày, lạnh lùng nói: "Đây là ý gì?" "Cô gái này đã bị sát khí nhập hồn, đã mất đi lý trí, chỉ có tộc Lạc Thần của

tôi mới có thể chữa cho cô ấy. Vì vậy, tôi cần phải đưa cô ấy trở lại trong tộc, để tốt cho cô ấy thì cậu không nên cản trở!

Người phụ nữ nhìn Diệp Phàm và nói thẳng. "Tộc Lạc Thần?”


Diệp Phàm cau mày, những người khác có mặt khi nghe thấy từ tộc Lạc Thần thì đều kinh ngạc.

Tộc Lạc Thần là một gia tộc cực kỳ cổ xưa ở Bồng Lai, tồn tại lâu đời hơn tất cả các thế lực có mặt ở đây, vì vậy, tộ Lạc Thần có căn cơ rất sâu, trong gia tộc có rất nhiều cường giả.

Hơn nữa, tộc Lạc Thần còn có tài năng điều khiển nước trên thế giới, ở trên đảo thì càng thuận lợi hơn, ngoại trừ một số thế lực khác trên đảo Bồng Lai, không ai có thể chống lại họ!

"Tôi có thể chữa khỏi Sở Sở, không cần các người phải lo lắng!"

Diệp Phàm nhìn người phụ nữ này, lạnh lùng nói, rồi đi thẳng về phía Sở Sở.

Xoet xoẹt xoetl

Lập tức, mấy người phụ nữ kia trực tiếp công kích Diệp Phàm, còn người phụ nữ kia thì mang Đường Sở Sở bay vào không trung, biến mất tại đây.

Bùm bùm bùm!

Diệp Phàm ra tay, đánh bay tất cả những người phụ nữ này, sau đó đuổi theo.

Người phụ nữ kia bay trên không trung cực nhanh, còn Diệp Phàm thì lúc này vẫn chưa thể bay trên không trung được, chỉ có thể truy đuổi trên mặt đất, hẳn thi triển ra tuyệt kỹ thân pháp Ngự Long Quyết - Long Hành Ngàn Dặm, đuổi theo đối phương!

Hơn mười phút sau, người phụ nữ mang Đường Sở Sở đi vào trong một cái thung lũng, Diệp Phàm lao về phía thung lũng kia, nhưng lại bị một kết giới chặn lại, bị đánh văng ra ngoài.

Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, hắn vung kiếm Tu La, chém về phía kết giới kia.

"Đại trưởng lão!" Trong thung lũng, một đám người đi tới trước mặt người phụ nữ, cung kính kêu to, bọn họ nhìn Đường Sở Sở: "Chẳng lẽ cô gái này là ma nữ tóc trắng kia sao?"


"Đúng vậy, cô ta có thân thể Huyền Âm!"

Người phụ nữ nói.

"Thân thể Huyền Âm!"

Nghe được bốn chữ này, sắc mặt người đi đường thay đổi, vô cùng kinh hãi.

Thân thể Huyền Âm này là một thể chất tu hành cực tốt, người có được thể chất này trong tương lai sẽ có thiên phú vô hạn.

"Đại trưởng lão, ngài định thu cô ta làm đệ tử sao?"

Một quản lý cấp cao của tộc Lạc Thần nhìn người phụ nữ này và nói.

"Cô gái này bị sát khí nhập hồn, mất đi lý trí, không còn tư cách có thân thể Huyền Âm, vì vậy, tôi dự định rút căn nguyên của thân thể Huyền Âm này ra, dung nhập vào trong cơ thể của Ly Nhi."

"Một khi Ly Nhi có được cơ thể Huyền Âm và huyết mạch Lạc Thần, tiềm năng trong tương lai của con bé sẽ là vô hạn, thậm chí còn có khả năng thành tiên!"


Người phụ nữ lạnh lùng nói, trong mắt lóe lên ánh sáng.

Xoẹt!

Nghe vậy, những người có mặt đều thay đổi sắc mặt, một người trong số đó nhìn Đường Sở Sở nói: "Nhưng một khi làm như vậy, thì cô ta không những sẽ trở thành một người vô dụng hoàn toàn mà còn không thể sống được bao lâu!"

"Cô ta đã là một người điên rồi, cho dù trở thành người vô dụng và chết đi thì thế nào?”

"Chỉ có Ly Nhi mới xứng đáng sở hữu cơ thể Huyền Âm này!" Người phụ nữ khit mũi khinh thường.

"Được rồi, các người đi xử lý tên nhóc không biết sống chết ở bên ngoài đi, tôi sẽ đi rút căn nguyên trong thân thể Huyền Âm của cô gái này ra!"

Ngay lập tức, người phụ nữ mang Đường Sở Sở đi thẳng vào sâu trong thung lũng.


Bình luận

Truyện đang đọc