BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Về vấn đề này, Khương Chính Thiên khó hiểu hỏi.

"Hủy bỏ hôn ước này rồi sau đó gả cho hắn ta theo sự sắp xếp của cha à? Vậy thì con thà gả cho hẳn!"

Đầu tiên Khương Vân Hi nhìn thoáng qua Từ Thiên Hạo, sau đó nhìn chằm chăm vào Diệp Phàm, trong mắt hiện lên một tia lạ lùng.

Đối với Từ Thiên Hạo, lời nói của Khương Vân Hi chứa đầy sự nhục nhãt!

Hắn ta là con trai Hộ Quốc Chí Tôn, còn không bằng một Thiếu chủ của điện Long Vương sao?

Đối với hắn ta mà nói, đây là một sự sỉ nhục! "Cô nói cái gì?"

Vẻ mặt Từ Thiên Hạo lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Vân Hi.

"Từ thiếu, ngài đừng tức giận, Vân Hi nó..."

Khương Chính Thiên nhìn Từ Thiên Hạo vội vàng giải thích, nhưng trước khi ông †a nói xong, Khương Vân Hi đã nhìn Từ Thiên Hạo nói: "Tôi nói tôi muốn gả cho Thiếu chủ của điện Long Vương, không phải anh!"

"Cô.."

Từ Thiên Hạo lập tức xụ mặt xuống.


"Vân Hi, im ngay!"

"Mau xin lỗi Từ thiếu đi!"

Khương Chính Thiên trách mắng Khương Vân Hi, ông ta đang muốn xin lỗi Từ Thiên Hạo, đối phương đã lạnh lùng nói: "Được, được lắm, nếu cô muốn gả cho hắn, vậy tôi sẽ cho cô thấy hắn chết trước mặt cô, để tôi xem cô có còn muốn gả cho một thi thể hay không!"

Sau khi Từ Thiên Hạo nói xong, một cỗ sát ý kinh khủng bộc phát, bao trùm lấy Diệp Phàm.

Hăn ta đánh ra một chưởng, đánh thẳng về phía Diệp Phàm, chuẩn bị làm hắn nổ tung!

Thực lực của con trai Hộ Quốc Chí Tôn này cũng cực kỳ đáng sợ, đạt đến Thiên Cảnh nhất trọng!

Trong số những thế hệ trẻ mà từ khi Diệp Phàm xuống núi đã gặp thì thực lực của Từ Thiên Hạo chắc chăn thuộc hàng đầu!

"Không!"

Nhìn thấy Từ Thiên Hạo muốn giết Diệp Phàm, vẻ mặt của Khương Vân Hi thay đổi, cô hét lên.

ẦmII Giây tiếp theo, một tiếng gầm vang lên.


Một bóng người trực tiếp bay ra, đập vào bức tường của phòng bệnh, làm thủng một lỗ trên tường.

Người này không ai khác chính là Từ Thiên Hạo!

Phụt!

Sau khi Từ Thiên Hạo va vào tường, hắn ta ngã xuống đất, nôn ra máu. Cảnh tượng này khiến mọi người trong nhà họ Khương đều bị sốc.

"Từ thiếu!"

Khương Chính Thiên phản ứng lại, lao tới bên cạnh Từ Thiên Hạo để giúp hắn ta đứng dậy.

"Khụ khụ khụ!!!"

Từ Thiên Hạo ho khan một lúc, máu không ngừng chảy ra từ miệng, toàn thân bị thương nặng.

"Chỉ bằng anh? Mà cũng muốn giết tôi?"

Diệp Phàm liếc nhìn Từ Thiên Hạo, khinh thường nói. PhụtI!!

Khi Từ Thiên Hạo nghe Diệp Phàm nói vậy, hắn ta tức giận đến mức lại nôn ra máu.

"Cậu có biết thân phận của Từ Thiếu không? Cậu còn dám ra tay với Từ thiếu, cậu có biết hậu quả là gì không?"

Khương Chính Thiên tức giận nhìn Diệp Phàm nói.


Bình luận

Truyện đang đọc