BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Vậy được, em đi.”

Tư Thiên Thiên gật đầu.

“Đại Hổ, Nhị Hổ, làm phiền hai người đi một chuyến đưa Thiên Thiên đến núi Cửu Long."

Diệp Phàm nói với Đại Hổ và Nhị Hổ. “Không phiền!”

Đại Hổ và Nhị Hổ gật đầu nói.

“Anh Diệp, đợi em trở nên mạnh mẽ rồi thì em sẽ quay lại bảo vệ anh.” Tư Thiên Thiên kiên quyết nói với Diệp Phàm.

“Được, tôi đợi cô.”

Diệp Phàm mỉm cười sờ đầu của Tư Thiên Thiên.

Sau đó Tư Thiên Thiên rời đi cùng hai anh em của Đại Hổ.

“Núi Cửu Long là chỗ nào?”

Lúc này Huyết Cơ đi đến tò mò hỏi.

“Cô đoán đi.”


Diệp Phàm cười khẽ.

Đột nhiên điện thoại của Diệp Phàm reo lên, hắn nhận điện thoại rồi bước ra ngoài.

Trong đại sảnh của khách sạn có một dáng người đứng thẳng tắp, đó chính là Hắc Uyên.

“Sao cậu lại đến đây?” Diệp Phàm đi đến nhìn Hắc Uyên.

“Bây giờ anh là tổng chỉ huy của Long Hồn, nếu đã đến Đế Đô rồi thì cũng nên ghé thăm căn cứ của Long Hồn, làm quen với các thành viên Long Hồn khác.”

Hắc Uyên nhìn Diệp Phàm rồi nói.

“Không đi không được à?”

Diệp Phàm cong môi.

“Đây là mệnh lệnh của Long soái!”

Hắc Uyên trả lời.

“Thôi bỏ đi, cho lão già ấy chút thể diện vậy, đi thôi.” Diệp Phàm lên tiếng.

Hắn theo Hắc Uyên đi thẳng đến căn cứ Long Hồn.


Mà trong lúc Diệp Phàm đi đến căn cứ Long Hồn thì bất ngờ có một tin tức được truyền đi trong Đế Đô.

Võ đạo tông sư Phàn Long, người xếp hạng thứ chín mươi ba trong bảng xếp hạng tông sư hẹn giao chiến với Thiếu chủ của điện Long Vương ở Tân Sơn ngoại ô Đế Đô.

Tin này vừa truyền ra đã làm dấy lên tranh luận sôi nổi.

Một vị võ đạo tông sư lại đi khiêu chiến với một Thiếu chủ vừa xuất thế của điện Long Vương, đây là một tin tức rất lớn.

Võ đạo tông sư, lâu lắm rồi không có công khai lộ diện!

Huống chỉ ông ta còn là Võ đạo tông sư có mặt trong danh sách tông sư thì càng lâu rồi không xuất hiện hơn.

Bây giờ Võ đạo tông sư có xếp hạng thứ chín mươi ba trong bảng Tông sư đã đích thân đưa ra lời khiêu chiến, đương nhiên đã gây ra náo động cực lớn.

Trong phút chốc, tất cả các thế lực ở Đế Đô đều suy đoán rằng không biết Thiếu chủ của điện Long Vương có chấp nhận ứng chiến hay không.

Thậm chí rất nhiều quyền quý và thế lực ở các nơi đã trực tiếp đi đến Tân Sơn, chuẩn bị quan sát vô thượng phong tư của Võ đạo tông sư.

Mà Diệp Phàm còn chưa hay biết mình bị người ta khiêu chiến, hắn vẫn đi cùng Hắc Uyên đến căn cứ Long Hồn.

Căn cứ Long Hồn này rất bí ẩn, nó nằm giữa một vùng rừng núi ở ngoại ô phía Tây.

Diệp Phàm phải theo Hắc Uyên đi qua rất nhiều cơ quan mới có thể vào được bên trong căn cứ Long Hồn.

“Đây chính là căn cứ Long Hồn à?” Diệp Phàm nhìn căn cứ Long Hồn trước mắt rồi nhàn nhạt lên tiếng. “Căn cứ Long Hồn của ta không phải ai muốn đến là đến được.”

Đột nhiên có một giọng nói rét lạnh vang vọng bên tai của Diệp Phàm rồi lập tức có một cơn gió mạnh ập đến.

Đột ngột có một chưởng ấn giáng xuống lao về phía Diệp Phàm.


Bình luận

Truyện đang đọc