BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Xoet, xoẹt, xoẹtI! I Sau đó có rất nhiều người xuất hiện ở đây.

Từng người đều toát ra hơi thở lạnh lẽo băng giá, thực lực của bọn họ đều là những cao thủ Huyền Cảnh trở lên.

Những người đi đầu đám người còn bộc phát ra uy lực của Thiên Cảnh, trong đó có một người mặc áo choàng đen, đầu tóc cắt ngắn, khuôn mặt lạnh lùng và đôi mắt sắc bén, toả ra một áp lực ngột ngạt khiến người khác khó thở!

Thực lực của người này còn đáng sợ hơn những cường giả Thiên Cảnh!

“Mấy người người này.

...” Thu Minh cau mày khi nhìn nhóm

“Lãnh Quân, phó tổ trưởng tổ Long.”

Người đàn ông mặc áo choàng đen và tóc ngắn lạnh lùng đáp, chính hắn ta cũng là người vừa rồi nói ra những lời đó.

“Những lời cậu vừa nói là có ý gì?”

“Phản quân là ai?” Thiên Khuyết nhìn Lãnh Quân, lạnh lẽo hỏi.


“Đương nhiên là quân Thiên Sách mấy người!" Lãnh Quân đáp.

Soạt!

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người có mặt ở đó đều thay đổi.

“Cậu nói cái gì?”

Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu đều trừng mắt nhìn Lãnh Quân!

Thân là quân nhân, bọn họ không thể chịu đựng được việc bị người khác nói mình đã phản bội tổ quốc!

“Đây là lệnh bắt giữ của cấp trên. Quân Thiên Sách bị nghi ngờ thông đồng với kẻ địch. Bây giờ lệnh cho năm đại chiến khu và tám đại quân đoàn nhận được lệnh hỗ trợ tổ Long bắt giữ tất cả các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách để tiến hành điều tra. Phàm là người của quân Thiên Sách đều bị bắt giữ, nếu có ai chống đối, giết không cần thương tiếc!”

Lãnh Quân lấy ra lệnh bắt giữ ra, trong đó ghi những gì hắn ta vừa nói, lệnh bắt giữ còn có con dấu của Nội Các Long Quốc.

Xoet, xoẹt, xoẹtI I!

Nhìn thấy lệnh bắt giữ này, trong lòng của tất cả đại quân đoàn đều bàng hoàng.

Bọn hắn không ngờ quân Thiên Sách thế mà lại dám làm phản!

Suy cho cùng, đây là lệnh bắt do chính Nội Các đưa ra, làm sao có thể sai được?

“Vu khống!”

“Quân Thiên Sách chúng tôi trung thành tận tâm với †ổ quốc, sao có thể làm phản được?” Đồ Phu quát lên.

“Đúng vậy, đây chính là vu khống!” Các quân đoàn trưởng quân Thiên Sách cũng phản bác.

“Có phải là vu khống hay không, sau khi điều tra rõ ràng chúng ta sẽ biết!”

“Bây giờ mấy người muốn ngoan ngoãn chịu trói hay là để tôi ra tay?”

Lãnh Quân hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn đám người Thu Minh rồi nói: “Các người đã nhận được lệnh hỗ trợ tổ Long bắt giữ người, thế mà vẫn chưa ra tay à?”


“Hôm nay ai dám phản kháng, giết không cần thương tiếc!”

Lãnh Quân vừa dứt lời, Mục Thanh, Dương Thiên Hổ, Hùng Thiên là những người đầu tiên có phản ứng, bọn họ đem quân trực tiếp bao vây quân Thiên Sách.

Tiếp theo, những quân đoàn còn lại và người của các đại chiến khu cũng đã ra tay, bao vây quân Thiên Sách, với vô số họng súng chĩa vào họ!

“Dừng lại!” Đột nhiên một giọng nói vang lên.

Hắc Uyên, Thiết Thủ và Quân Đao vội vàng chạy tới.

“Các người đang làm gì vậy?” Hắc Uyên lạnh lùng nói.

“Hắc Uyên, quân Thiên Sách đã phản quốc. Chúng tôi nhận được lệnh bắt giữ bọn họ để điều tra. Cậu có muốn bảo vệ họ sao?” Lãnh Quân đáp.

“Phản quốc?”

“Làm sao có thể như vậy? Ai nói như vậy?” Sắc mặt Hắc Uyên tối sầm lại, lạnh lão hỏi.

Lãnh Quân trực tiếp lấy ra lệnh bắt giữ, Hắc Uyên đọc xong sắc mặt liền thay đổi.

“Nội Các thế mà lại làm một việc hèn hạ như vậy! Quân Đao nhìn vào nội dung lệnh bắt giữ, giận dữ nói.

“To gan, dám coi thường Nội Các.”


“Bắt lấy chúng!” Lãnh Quân nhìn Quân Đao rồi quát lên.

Quân Đao, Thiết Thủ lập tức thủ thế tấn công!

“Các người cũng muốn phản quốc à?”

“Tôi nói cho các người biết, hôm nay ai dám giúp đỡ quân Thiên Sách hoặc chống cự, lập tức giết!” Lãnh

Quân hét lên.

“Tôi muốn xem kẻ nào dám động vào quân Thiên Sách!"

Đột nhiên, một giọng nói tàn nhẫn vang lên.

Vừa dứt lời, một luồng hơi thở cực kỳ lạnh lẽo và tà ác bao trùm toàn bộ chiến khu!

Tất cả mọi người có mặt đều sợ hãi, thân thể vô thức run rẩy, ánh mắt đều nhìn về giọng nói vừa phát ra.

Chỉ nhìn thấy một bóng người đang lặng lẽ bước tới!


Bình luận

Truyện đang đọc