BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Tôi là vợ chưa cưới của anhIl!”

Ngay khi Diệp Phàm chuẩn bị đứng dậy rời đi, Sở Cửu Ca nhìn Diệp Phàm nói. Vụt!

Trong nháy mắt, vẻ mặt Diệp Phàm sửng sốt, ánh mắt nhìn chằm chăm Sở Cửu Ca: “Cô nói gì? Cô là vợ chưa cưới của tôi?”

“Sao có thể?” Diệp Phàm không thể tin nổi.

Không lâu trước đây hắn mới biết mình có một người vợ chưa cưới, kết quả chỉ cách mấy ngày sau, hắn lại có thêm một người nữa?

Điều này khiến Diệp Phàm khó có thể tiếp nhận ngay được!

“Anh tự xem đi!”

Sở Cửu Ca trực tiếp lấy ra một cuộn giấy đặt ở trước mặt Diệp Phàm.


Diệp Phàm cầm lên nhìn, cuộn giấy này chính là một tờ hôn thư!

Trên đó viết một câu:

Hôm nay Diệp Phàm con trai Diệp Thiên Long cùng Sở Cửu Ca con gái Sở Phù Đồ đã định hôn ước, đợi sau khi hai bên trưởng thành thì sẽ thực hiện hôn ước, ký kết gắn bó suốt đời!

Mà chỗ ký tên lần lượt là Diệp Thiên Long và Sở Phù Đồ!

Diệp Phàm nhìn chữ ký phía dưới, liếc mắt liền nhận ra đó là chữ viết của cha mình!

Khi còn nhỏ, hắn đã thấy cha mình ký tên, dù cho bao nhiêu năm trôi qua, hắn chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra được chữ của ông ấy!

“Cô là con gái của Sở Phù Đồ?”

Diệp Phàm liếc nhìn Sở Cửu Ca.


“Đúng vậy!”

“Sở Phù Đồ là cha tôi!”

Sở Cửu Ca nói.

“Chuyện này..."

Lúc này, Diệp Phàm cầm tờ hôn thư, không biết nên nói gì.

Hắn không chờ cha lại sắp xếp một mối môn sự cho mình sớm như vậy! Đây là sợ hắn không tìm được vợ sao?

“Vì sao tôi chưa từng biết chuyện hôn ước, hồi nhỏ cũng không nghe cha tôi nhắc tới?”

Diệp Phàm tò mò nhìn Sở Cửu Ca.

“Năm đó cha anh gặp phải biến cố, sau đó ông ấy dẫn theo anh và mẹ anh cùng biến mất, mãi về sau chúng tôi mới biết mọi người đang sống trong một thành phố nhỏ hơn nữa còn gặp họa diệt môn!”

Sở Cửu Ca nhẹ giọng nói.

“Vậy sao cô biết sự tồn tại của tôi?”


Bình luận

Truyện đang đọc