BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Công Tôn Dã cười nói.

“Hừ!"

Sắc mặt của Mặc Uyên rất khó xem, lạnh lùng nhìn sang chỗ khác.

Công Tôn Dã nhìn Mặc Uyên, lạnh lùng nói: “Mặc Uyên, ngày tận thế của nhà họ Mặc các người sắp đến ròi.”

Tiếp theo người của năm môn phiệt gồm Đông Phương Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt, Võ Phiệt, Lâm Phiệt cũng xuất hiện, được rất nhiều người chú ý.

Đông Phương Hạo Thiên đứng bên cạnh Diệp Phàm, nhìn thấy Đông Phương Hách, phiệt chủ Đông Phương Phiệt thì biến sắc, hai tay nắm chặt, cảm xúc có chút dị thường.

“Đừng kích động!”


Diệp Phàm nhận thấy sự dị thường của Đông Phương Hạo Thiên, nói.

Phương Đông Hách như cảm nhận được, liếc nhìn về phía Đông Phương Hạo Thiên, nhíu mày.

“Phiệt...”

Đông Phương Chiến đứng bên cạnh đang định lên tiếng thì nhìn thấy Diệp. Phàm và Đông Phương Hạo Thiên, sắc mặt thay đổi.

“Không ngờ tên kia lại chạy đến nơi này, không lẽ hắn còn muốn tham gia cuộc thi Thanh Bảng?”

Một thanh niên mặc áo dai, khuôn mặt lạnh lùng đứng bên cạnh Đông Phương Hách nhìn thấy Đông Phương Hạo Thiên, ánh mắt lạnh lão, tràn đây sự thù địch.

“Phiệt chủ, người bên cạnh hắn là thiếu chủ điện Long Vương, Diệp Phàm, kẻ đã giết chết Từ Long Tượng.”


Phương Đông Chiến nói.

Phương Đông Hách liếc nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng trừng mắt nhìn lại.

“Qủy Cốc đến”

Đột nhiên một âm thang vang lên làm các thế lực bàn tán sôi nổi.

Bọn họ nhìn về phía đám người Qủy Cốc, người cầm đầu là Thiên Cơ trưởng lão Thiên Cơ bộ và Hắc Hổ trưởng lão Võ bộ còn có Huyền Cơ trưởng lão Thuật bộ.

Lần này thực lực của ba vị trưởng lão đã mạnh hơn trước rất nhiều.

“Lúc trước Qủy Cốc chưa từng tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần nào, không ngờ lần này cũng đến!”

“Không lẽ vị thiếu chủ Qủy Cốc kia muốn tham gia cuộc thi lần này?”

“Nếu là vậy thì so cái rắm, thiếu chủ Qủy Cốc là người có thể hạ gục tộc trưởng của bốn gia tộc lánh đời, ai có thể đánh lại hắn?”


Bình luận

Truyện đang đọc