BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Anh Tiểu Phàm, anh và chủ tịch Sở...”

“Anh không quen cô ta, người phụ nữ này đang nói hươu nói vượn!” Diệp Phàm bĩu môi.

“Người phụ này rất đáng sợi”

Huyết Cơ trầm giọng nói.

Vừa rồi Sở Cửu Ca liếc mắt một cái đã khiến cho Huyết Cơ khó hít thở, đây là cảm giác mà trước nay chưa từng có, so với mức độ nguy hiểm mà lão giả kia mang đến cho cô còn khủng bố hơn rất nhiều!

“Quả thật không đơn giản!”

Diệp Phàm thản nhiên nói.

Hắn đương nhiên có thể nhìn ra được sự lợi hại của Sở Cửu Ca.

Hơn nữa trực giác nói cho hắn biết, người phụ nữ này rất nguy hiểm!

Người có thể làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm không nhiều lắm, Sở Cửu Ca chính là một trong số đó!

Cùng lúc này, Sở Thiên rời khỏi khách sạn, ánh mắt lóe lên vẻ u ám. “Công tử, chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao?”

Một trong hai người đàn ông trung niên lên tiếng.

“Sao Sở Cửu Ca lại xuất hiện ở đây?”


Sở Thiên u ám nói.

“Cô ta xuất hiện ở nơi này, sợ là không đơn giản.”

“Dáng vẻ của cô ta không giống như tới đây vì công tử, hơn nữa câu nói vừa rồi chứng minh quan hệ giữa cô ta và tên kia không bình thường!”

Lão giả mặc áo trắng lên tiếng.

“Tra, lập tức điều tra rõ ràng giữa người phụ nữ này và tên kia có quan hệ gì!” Sở Thiên lạnh giọng nói.

“Rõ!”

Hai người đàn ông trung niên cùng gật đầu.

“Công tử, Đường Sở Sở kia...”

Lão giả áo trắng nhìn Sở Thiên chăm chú.

“Cô ta là cơ thể Huyền m, chỉ có thể thuộc về ta!”

Ánh mắt Sở Thiên lạnh như băng.

Chớp mắt, màn đêm buông xuống!

Diệp Phàm dẫn Đường Sở Sở, Huyết Cơ, Tôn Tiểu Tiểu tìm một nhà hàng ăn cơm.


“Anh Tiểu Phàm, em định hai ngày nữa sẽ thành lập chi nhánh công ty Đường thị ở Đế Đô!”

Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm nói.

“Được, tốc độ nhanh đấy!”

Diệp Phàm mỉm cười nói.

“Nếu có thể thành lập chi nhánh công ty thuận lợi, khi đó giá cổ phiếu của Đường thị sẽ tăng mạnh, không bao lâu nữa, Đường thị sẽ nằm trong top 3 tập đoàn trong nước!”

“Nhưng mà em sợ là lúc đó những thế lực quyền quý kia sẽ ngăn cản Đường thị thành lập chi nhánh!”

Đường Sở Sở nói.

“Yên tâm, bọn họ không có lá gan đói”

“Tới hôm đó, anh sẽ khiến Đường thị tỏa sáng nhất Đế Đô!” Diệp Phàm thản nhiên nói.

“Anh Tiểu Phàm, cảm ơn anhl”

Đường Sở Sở cảm kích nhìn Diệp Phàm.

“Em là bà xã của anh, còn muốn khách khí với anh như vậy à?” Lúc này, Diệp Phàm tỏ vẻ không vui.

“Em xin lỗi!”

Đường Sở Sở lè lưỡi, tinh nghịch hôn lên mặt Diệp Phàm. “Chủ tịch, ở đây còn đang có người, xin hai vị chú ý!”

Tôn Tiểu Tiểu ở bên cạnh oán giận nói.

“Làm sao? Hâm mộ? Hâm mộ thì nhanh chóng tìm bạn trai, đừng có một mình mãi như thết”

Đường Sở Sở trêu ghẹo nói. “Em không thèm bạn trai đâu, ảnh hưởng tới công việc!” Tôn Tiểu Tiểu hừ nói.


Bình luận

Truyện đang đọc