BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Lực tín ngưỡng!"

Cổ Tam Thông và Tiêu Dao Tử khiếp sợ nói.

Ngay sau đó bốn vị sư phụ còn lại của Diệp Phàm xuất quan, nhìn thấy cảnh này đều vô cùng giật mình.

“Không ngờ tín ngưỡng của bọn họ với Tiểu Phàm lại sâu đến như vậy, trực tiếp làm lực tín ngưỡng hiện ra."

Long Ngạo kinh ngạc cảm thán.

Trong thiên địa, chỉ cần cực kỳ tín ngưỡng một người sẽ sinh ra lực tín ngưỡng, đối phương có thể dùng lực tín ngưỡng này để tăng lên thực lực, đó là lý do tại sao ở cổ đại, thần linh Phật Tổ hay muốn xây dựng điện phủ miếu thờ, làm người cung phụng bọn họ.

Nhưng lực tín ngưỡng là vô hình, người ngoài không nhìn thấy, nhưng khi một người sùng bài một người khác đến cực điểm, lực tín ngưỡng là lột xác, hóa hình, làm người trần mắt thịt có thể nhìn thấy, loại cấp bậc tín ngưỡng này cực kỳ khủng bố, mạnh hơn lực tín ngưỡng bình thường rất nhiều.

Những lực lượng thần bí từng bộc phát trong cơ thể của Diệp Phàm chính là lực tín ngưỡng của người khác dành cho hắn, bây giờ hân cứu vớt toàn bộ Địa Cầu, làm tín ngưỡng của người dân trên toàn thế giới đối với hẳn lên đến cực điểm, cho nên mới làm lực tín ngưỡng lột xác hiện ra!

“Lực tín ngưỡng này quá mạnh, cũng vì Tiểu Phàm là chủ nhân Đế Tinh, nếu không đổi thành những người khác, chỉ sợ không thể hấp thu lực tín ngưỡng khổng lồ như thế này.”

Tiêu Dao Tử cảm thán

Ầm!!!

Ầm!!!


Ầm!!!

Đúng lúc này trên hư không, vô số tiếng gầm rú vang lên, sao trời hiện lên, trong những ngôi sao đó, có một ngôi sao đặc biệt lóa mắt, lập lòe ánh sáng tím, như ẩn như hiện.

Theo thời gian, ánh sáng tím của ngôi sao kia càng thêm lóa mắt, hơn nữa thời gian xuất hiện càng ngày càng dài.

“Tử Vi Tinh!"

Các sư phụ của Diệp Phàm nghiêm túc lại.

“Tử Vị Tinh sắp thức tỉnh rồi”

Tu La nói.

“Mượn dùng tín ngưỡng của hàng tỉ con dân, thức tỉnh Tử Vi Tỉnh, thì ra là vậy.”

Cổ Tam Thông lẩm bẩm nói.

Âm ầm ầm!!!

Lúc này vô số tiếng nổ vang lên trong cơ thể của Diệp Phàm, lực tín ngưỡng của toàn bộ người dân trên toàn thế giới lao về phía cơ thể của Diệp Phàm, bị hắn điên cường hấp thu luyện hóa, ngôi sao trên bầu trời kia càng thêm lóa mắt, tỏa sắp khắp nơi.


Đúng lúc này trên hư không, một bóng người hiện ra, sau lưng là năm cánh tay thon dài trắng tuyết, cả người bao trùm một bộ lân giáp màu trắng, tản ra hơi thở thánh khiết.

“Không ngờ lại là chủ nhân mệnh cách Tử Vi Tinh, thảo nào có thể hấp thụ nhiều lực tín ngưỡng như vậy. Nhưng đáng tiếc, nếu Nhân tộc ra đời chủ nhân Đế Tinh, chắc chắn sẽ uy hiếp đến các tộc, hôm nay ta đại biểu tộc Thiên Sứ, tiễn ngươi lên đường.”

Thiên sứ mười cánh nhìn chằm chằm Diệp Phàm, quanh thân lập lòe chiếc vòng sáng màu trắng ngà, tản ra uy áp khủng bố, hắn ta vươn tay muốn chém chết Diệp Phàm.

“To gan!”

“Ngươi dám?"

Sáu vị sư phụ của Diệp Phàm phi lên trên, căm tức nhìn thiên sứ 10 cánh kia, tất cả tắn ra sát ý mãnh liệt.

“Dám động Tiểu Phàm, tìm chết!”

Hai mắt của Tu La đỏ đậm, hóa thành sát thần địa ngục, lao vẽ phía đối phương

“Chết đi!”

Chung Vô Diệm và Tiêu Thiên Sách cùng ra tay, Long Ngạo cũng không hề cợt nhả, tức giận ra tay.

“To gan, các ngươi dám đối đầu với bổn tọa”

Thiên sứ mười cánh lạnh lùng quát, hắn ta chuyển hướng tấn công về phía bốn người này.

Ầm, thiên sứ 10 cánh lùi ra sau.

“Đám Nhân tộc đê tiện, có biết thân phận của bổn tọa là gì không?"

Thiên sứ 10 cánh tức giận quát.


Bình luận

Truyện đang đọc