BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Dưới ánh trăng chiếu rọi, một bóng người đi về phía Diệp Phàm.

Người này mặc áo choàng, vỗ tay, nhìn chăm chú vào Diệp Phàm bằng vẻ mặt thưởng thức.

Người ngày vừa xuất hiện, không khí nơi này đã hoàn toàn đông cứng.

Mọi người đều có cảm giác tử vong mãnh liệt và hít thở không thông, như thể bị Tử Thần bóp chặt cổ!

“Không tệ, không tệ!” “Không ngờ rằng hiện giờ trên đời này lại ra đời một thiên tài yêu nghiệt như cậu, thật đúng là Trường Giang sóng sau đè sóng trước!” Người đàn ông này nhìn Diệp Phàm vỗ tay, cười nói.

“Ông là ai?”

Diệp Phàm nhìn chăm chú vào người này lạnh nhạt nói.

“Cậu có thể gọi tôi là Bàn Tay Hắc Ám!”

Ông ta nhìn Diệp Phàm nói.

“Bàn Tay Hắc Ám?”

Diệp Phàm nghe thấy tên này thì cau mày.

“Ông ta...ông ta vậy mà là Bàn Tay Hắc Ám?” “Bàn... Bàn Tay Hắc Ám thật sự đến?”


Giờ phút này, những cường giả của thế giới ngầm, cường giả Ngoại Vực và đám người Huyết Phu nghe thấy tên của người đàn ông này thì đều cảm thấy khó tin, trong lòng dâng lên một sự chấn động!

Bàn Tay Hắc Ám, đứng thứ chín trong Thần Bảng!

Sở dĩ người này được gọi là Bàn Tay Hắc Ám là vì tốc độ ra chiêu của ông ta cực nhanh, trong bóng tối không ai có thể nhìn rõ được ông ta ra tay!

Những người muốn giết Bàn Tay Hắc Ám, chắc chắn đối phương sẽ không bao giờ có cơ hội nhìn thấy ông ta ra tay!

Chiến tích lớn nhất của Bàn Tay Hắc Ám là một người đã đột nhập vào hoàng cung của một quốc gia Bắc Âu nào đó, trong sự bao vây của mười mấy vạn đại quân, ông ta đã tiêu diệt luôn hoàng cung đó và toàn bộ đội quân, mà bản thân ông ta không bị tổn hại gì!

Trận chiến này làm Bàn Tay Hắc Ám thành danh, sau đó ông ta lại tiến vào Ngoại Vực và uy danh ngày càng hiển hách, cuối cùng đứng thứ chín trong Thần Bảng!

Nhân vật như vậy, dù xuất hiện ở đâu cũng đủ khiến người ta run rẩy sợ hãi, thậm chí có thể làm cho nguyên thủ một quốc gia phải quỳ xuống chào đón!

Đêm nay, vị cường giả đứng thứ chín trong Thần Bảng lại xuất hiện ở đây!

Mà mục tiêu của ông ta đương nhiên là Diệp Phàm!

Giờ phút này, sau khi Bàn Tay Hắc Ám đứng thứ chín trong Thần Bảng tự báo tên, trực tiếp làm cho những người trong thế giới ngầm và Ngoại Vực dâng lên một

cảm giác sợ hãi cái chết mãnh liệt!

Đây vẫn là lần đầu tiên họ chạm mặt trực tiếp với một cường giả trong Thần Bảng!

Đối phương chỉ đứng ở đó đã làm cho họ có cảm giác như thấy được Tử Thần đang đến, toàn thân họ cứng đờ, không thể cử động!

“Ông cũng tới tìm Tứ sư phụ tôi à?”

Diệp Phàm nhìn Bàn Tay Hắc Ám lạnh nhạt nói.

“Đúng là tôi tới tìm Tu La, không ngờ không gặp. được Tu La lại gặp được đồ đệ hắn!”

“Thiên phú của cậu không tệ!”

“Nếu cậu đồng ý thần phục tôi, tôi có thể tha cho cậu một mạng!”

Bàn Tay Hắc Ám nhìn Diệp Phàm nói thẳng.

“Thần phục ông? Ông có tư cách sao?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.


Diệp Phàm vừa nói ra những lời này, đồng tử của những người khác ở đây đều co rúm lại, trong lòng run rẩy, bọn họ thầm nghĩ rằng người này quá điên rồ, dám nói những lời như vậy với một cường giả trong Thần Bảng. Đây quả thật là tự tìm đường chết!

Ở trong mắt bọn họ, tuy Diệp Phàm đáng sợ nhưng cường giả trong Thần Bảng còn đáng sợ hơn!

Nếu hai người này đánh nhau, người thắng chắc chắn sẽ là Bàn Tay Hắc Ám đứng thứ chín trong Thần Bảng, Diệp Phàm vĩnh viễn không có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào!

“Chàng trai trẻ, cậu cũng kiêu ngạo lắm!”

“Nếu đã như vậy, tôi sẽ cho cậu xem tôi có đủ tư cách hay không!”

Bàn Tay Hắc Ám lạnh nhạt nói.

Ông ta nói xong, cả người tựa như dịch chuyển tức thời mà biến mất tại chỗ.

Giây tiếp theo, một bàn tay to đột nhiên xuất hiện từ không gian phía sau Diệp Phàm, hướng về phía hắn mà đánh, đây chính là bàn tay của Bàn Tay Hắc Ám.

Một đòn này cực kỳ nhanh, từ lúc Bàn Tay Hắc Ám biến mất đến khi cái tay này xuất hiện chỉ mất một giây, bởi vậy có thể thấy được Bàn Tay Hắc Ám ra chiêu nhanh thế nào, trong bóng tối, mắt thường không thể thấy rõ được đòn tấn công của ông ta.

Tốc độ của Bàn Tay Hắc Ám nhanh nhưng có người còn nhanh hơn ông ta!

Khi Bàn Tay Hắc Ám vung tay phải lên đánh trúng Diệp Phàm, bóng dáng của đối phương tựa như bong bóng tan biến trong gió, hóa thành hư không!

“Tàn ảnh!”

Sắc mặt Bàn Tay Hắc Ám thay đổi, khiếp sợ nói.

Bóng dáng vừa rồi của Diệp Phàm cũng không phải người thật của hắn, mà là tàn ảnh hắn để lại!

Chỉ khi tốc độ di chuyển của một người đạt đến đỉnh, thì cơ thể của người đó mới biến mất nhưng bóng dáng của người đó vẫn còn, từ đó hình thành tàn ảnh!


Muốn đạt tới tốc độ này là không thể nào!

Vào lúc này, ngay cả Bàn Tay Hắc Ám vốn tự hào về tốc độ của mình cũng vô cùng khiếp sợ.

Những người khác thấy Diệp Phàm tránh được một đòn của Bàn Tay Hắc Ám thì vô cùng chấn động.

Đối mặt với cường giả trong Thần Bảng, làm sao. một cường giả không thuộc Thần Bảng lại có thể sống được dưới một chiêu của đối phương.

E là toàn thế giới và Ngoại Vực cũng không tìm được mấy người như vậy.

Đối với cường giả trong Thần Bảng, nếu không thể dùng một chiêu giết chết cường giả không thuộc Thần Bảng thì đó là sỉ nhục đối với họ!

Lúc này, sắc mặt của Bàn Tay Hắc Ám vô cùng khó coi.

“Tốc độ của ông không tệ, đáng tiếc còn phải luyện thêm!”

Người thật Diệp Phàm hiện ra nhìn Bàn Tay Hắc Ám lạnh nhạt nói. . Đọc‎ 𝘵ru𝙮ện‎ ha𝙮‎ 𝘵ại‎ #‎ Tr𝐔m𝘵ru𝙮ệ‎ n﹒VN‎ #

Bàn Tay Hắc Ám lại đánh về phía Diệp Phàm.

Lần này ông ta ra tay nhanh hơn, trong đêm tối, không ai có thể thấy rõ ông ta ra tay như thế nào.

Chỉ có bản thân Diệp Phạm mới có thể cảm nhận được sát ý đáng sợ đang đến gần.


Bình luận

Truyện đang đọc