BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Tiểu thế giới, trên một sườn núi có một tòa kiến trúc rộng lớn, cổ xửa, trung gian dựng một tấm bia đá cao mấy thước, bên trên viết hai chữ Qủy Cốc.

Đây là Qủy Cốc tiểu thế giới.

Trong Qủy Cốc, hai bên đứng mấy trăm vị đệ tử mặc trang phục Qủy Cốc, ở giữa là một đám người trẻ

tuổi, tất cả đều nghe được Qủy Cốc muốn tuyển nhận đệ tử nên đến, muốn gia nhập Qủy Cốc.

Mặc dù Qủy Cốc biến mất ngàn năm, nhưng danh tiếng vẫn rất nổi.

Quỷ Cốc ẩn chứa các loại kỳ môn dị thuật, thậm chí còn có cả trận pháp kỳ thuật, luyện đan bí thuật, không giống thế lực khá chỉ tu luyện một công pháp, vậy nên Qủy Cốc trở thành tông môn mà rất nhiều người muốn gia nhập.

Nhưng Qủy Cốc tuyển chọn đệ tử rất nghiêm khắc, cũng không công khai tuyển đệ tử với bên ngoài. Lần này Qủy Cốc xuất thế, lần đầu tiên công khai tuyển nhận đệ tử với bên ngoài, thu hút đông đảo người kéo đến.

“Các vị, hôm nay là ngày tuyển nhận đệ tử đầu tiên của Qủy Cốc, chỉ cần là người đủ tư cách đều có thể gia nhập Qủy Cốc, trở thành một phần Qủy Cốc những người có thiên phú dị bẩm càng có cơ hội trở thành đệ tử thủ tịch của cốc chủ Qủy Cốc”

Lúc này một người đàn ông đi ra, quan sát những người muốn gia nhập Qủy Cốc một lượt, nói.

Những người tu hành trẻ tuổi muốn gia nhập Qủy Cốc nghe vậy, trong lòng vô cùng chờ mong có thể được chọn.

“Ta tuyên bố,..". Ngôn Tình Cổ Đại

Lúc người đàn ông trung niên này sắp tuyên bố lễ tuyển nhận đệ tử chính thức bắt đầu, phía xa có một kiếm mang huyết sắc lao về phía Qủy Cốc.


“Không xong!”

Người đàn ông trung niên kia biến sắc, vội vàng ra tay ngăn cản kiếm mang huyết sắc này, các cao thủ khác của Qủy Cốc thấy vậy cũng ra tay chém vẽ phía kiếm mang huyết sắc kia.

Ầm!!!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

Người đàn ông trung niên kia và mười mấy cao thủ Qủy Cốc bị kiếm mang huyết sắc này chém thành cặn bã.

Lúc này trong Qủy Cốc, tất cả mọi người khiếp sợ, ngây ra như phỗng.

Một tiếng bước chân lạnh bằng vang lên.

Người ở đây nhìn qua, nhìn thấy một thanh niên lạnh lùng căm huyết kiếm, tản ra sát khí ngập trời, đúng là Diệp Phàm.

“Là hắn!”

Những người muốn gia nhập Qủy Cốc, không ít người nhận ra Diệp Phàm, lúc trước ở thành Côn Lôn, bọn họ đều chứng kiến thần uy của Diệp Phàm, không ngờ đối phương lại xuất hiện trong Qủy Cốc.

“Ngươi là ai? Dám xâm phạm Qủy Cốc?”

Một người Qủy Cốc chỉ vào Diệp Phàm, hét lớn.


Phụt!

Diệp Phàm không nói gì, vung kiếm chém đứt người này thành hai nửa, ngũ tạng lục phủ rơi đầy đất, hình ảnh cực kỳ máu me!

Những người khác biến sắc, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Ngươi...”

Phụt! Một cao thủ khác của Qủy Cốc khó chịu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, vừa mở miệng đã bị Diệp Phàm chém thành hai nửa.

Dưới uy thế tàn nhẫn này của Diệp Phàm, đám người Qủy Cốc im như ve sầu mùa đông, hoàn toàn không dám nói chữ nào.

Rất nhanh, một đám hộ pháp trưởng lão Qủy Cốc xông ra, tất cả đều là Khai Quang và Dung Hợp cảnh.

“Ngươi là ai? Dám xâm phạm Qủy Cốc?”

Một lão giả đầu tóc hoa râm, thực lực đạt đến Dung Hợp cảnh tầng chín uy nghiêm nói.

“Tam sư phụ ở đâu? Giao ông ấy ra đây, nếu không các người đều phải chết”

Diệp Phàm lạnh lùng quát.

“Tam sư phụ của ngươi?"

Lão giả kia nhíu mày, nói: "Ngươi là đồ đệ của Tiêu Dao Tử?"

“Đúng vậy!"

“Giao ra Tam sư phụ!”


Bình luận

Truyện đang đọc