Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chương 1022: Tất cả yên phận chútCó một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lam Yên và Thái Tinh đi vào trong đó, bọn họ cùng ngạc nhiên phát hiện ra, trận pháp này thật sự khác biệt.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Nếu không thì anh đi qua đó thử xem?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Bỏ đi, cái tên Tân Trạm kia vô cùng tinh ranh, lẽ nào anh ta sẽ để cho chúng ta tùy ý ra vào trận pháp?” Cốt Lâm hừ nói: “Tôi đoán chắc chắn có trừng phạt”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thì ra cái tên này muốn len lén chuồn êm vào tầng thứ hai, kết quả vừa đi ra đã bị trận pháp trừng phạt.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Sư phụ Tần, anh làm như vậy không đúng, bọn tôi đến đây để tu luyện, sao anh còn đánh lén bọn tôi” Cốt Lâm ôm đầu nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cốt Lâm á khẩu không trả lời được, nhưng trong lòng mọi người đều có chút buồn phiền “Mẹ kiếp, ông đây không luyện nữa!” Lịch Ám Trọng hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên đứng dậy.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
tháng sau, nhưng tôi sẽ không ở cái chỗ này nữa!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Sợ gì chứ à con trai Lịch Vương, tương lai sẽ thừa kế vương vị, anh ta chỉ là một con người… ÁI”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một chân của anh ta bị Tân Trạm tung một cước đạp gãy.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tân Trạm làm thế này cũng quá tàn nhẫn”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tần Trạm, cậu đang làm cái gì vậy!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Thăng oắt này muốn rút lui, tôi chỉ trừng phạt anh ta chút thôi” Tân Trạm nói rất bình tĩnh, dường như đây cũng chỉ là một việc nhỏ nhặt không hề đáng kể.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Chuyện ngày mai thì để ngày mai nói, trước tiên ông tránh sang một bên đi, bây giờ chỗ này thuộc quyền quản lý của tôi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lấy một viên đan dược ra, Tân Trạm cúi người cạy miệng của Lịch Ám Trọng ra, nhét đan dược vào bên trong Không quá vài giây, Lịch Ám Trọng đã rên rỉ tỉnh lại.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lịch Ám Trọng vừa muốn mắng người đã trợn mắt lên, khó tin phát hiện ra tay chân đứt gãy của mình đã khép lại rồi “Anh còn muốn đi sao?” Tân Trạm nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Được, có điều anh xem xong vật này đã, nếu vẫn muốn đi thì đi đi”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Hừ, cho dù là ông trời xuống đây cũng không cản được tôi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mở ra đọc suốt cả buổi, một lúc lâu sau Lịch Ám Trọng vẫn không nói gì, ngồi yên trên mặt đất không nhúc nhích.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lịch Ám Trọng giàn giụa nước mắt nói: “Tên Tân Trạm này thật sự quá ác độc, thế mà anh ta lại kêu cha tôi viết thư cho tôi, nếu tôi dám đi thì ông già sẽ thật sự đánh gãy tay chân của tôi, còn khiến tôi hoàn toàn mất hết tư cách thừa kế, tôi đi thế nào được”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tân Trạm này thật sự rất tàn nhẫn, thế mà biết cách lấy điểm yếu của Lịch Ám Trọng ra uy hiếp anh ta.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lịch Ám Trọng bò dậy, hừ nói: “Tôi thấy chúng ta không có hy vọng phản kháng rồi, tất cả mọi người đàng hoàng một chút, vực dậy tinh thần tu luyện đi, đi cũng không thể đi được, mà đánh cũng đánh không lại.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Thật ra nếu đổi cách nghĩ cẩn thận hơn một chút thì tuy răng Tân Trạm đối xử tàn nhẫn với chúng ta, nhưng mà cũng là đúng”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Đúng vậy, có anh ta ở đây thì ngay cả gấy tay gãy chân cũng có thể nối liền lại trong chớp mắt, chúng ta cũng không phải mệt chết, đau đớn hơn mị sức mạnh thì vẫn là chuyện cũng nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Sức kiểm soát linh khí của chúng ta kém như vậy, hơi bị mất mặt rồi, quả thật sỉ nhục cái danh thiên tài.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mà bắt đầu từ ngày thứ hai, Tân Trạm phát hiện ra đám người rõ ràng đã yên phận hơn rất nhiều.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
tí nhưng được tăng thêm ït” Thái Tinh Tân Trạm bèn dựa theo kế hoạch tiến hành những cuộc luyện tập tàn khốc, hành hạ đám thiên tài yêu tộc này đến khóc cha gọi mẹ, đến trưa, lúc Nam Du đại sư đến đây kiểm tra, đôi mắt trợn trừng suýt chút nữa lọt ra ngoài.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mà lúc này, từng người từng người bọn họ nằm la liệt trên đất không thèm để ý tới hình tượng, cả người áo quần lam lũ, còn có vết thương trên người, mệt mỏi thở hồng hộc, giống như vừa chạy nạn về.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vốn dĩ còn muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng Nam Du đại sư tăng hẳng mấy lần, âm thầm chuồn êm.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Nam Du đại sư, ông phải quản lý bọn họ cho tốt đấy, kẻo cứ để Tân Trạm luyện tập lung tung thế này không sớm thì muộn tất cả bọn họ đều bị luyện đến tàn phế mất” Nhạc trưởng lão đuổi theo Nam Du, không nhịn được khuyên nhủ.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Nhạc trưởng lão, dùng người thì đừng nên nghỉ ngờ người, nếu Yêu Hoàng bệ hạ đã nói vậy rồi thì chúng ta cứ tạo đủ điều kiện giúp đỡ cho Tân Trạm là được rồi, còn về hiệu quả, minh hội gần sắp đến rồi” Nam Du an ủi nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ