Các trưởng lão thái thượng khác thấy vậy cũng đều đứng dậy.
Các trưởng tộc khác còn dễ nói, mặc dù có cống hiến với gia tộc nhưng thân phận cũng không coi là quá cao.
Nhưng lão Hưng thì khác, ông dạy dỗ đệ tử trong tộc cả đời, có rất nhiều người ở đây đều đã từng được ông dạy bảo, từng có ân tình thầy trò.
“Nếu tôi không tới, e rằng sẽ xảy ra loạn mất” Lão Hưng liếc mắt một lượt, thấy Tân Phong Triết thì mới bình tĩnh lại.
“Có liên quan đến tôi à?” Tân Phong Triết cau mày hỏi.
“Tân Hoàng, là Tân Trạm – con trai ông bảo chúng tôi tới, cậu ấy nói có đồ vật muốn chúng tôi nhất định phải giao cho ông, xem ra vẫn chưa tính là muộn” Lão Hưng cười híp mắt nói.
Các trưởng tộc không hề tỏ ra lạnh lùng với Tân Phong Triết như đối với những người khác.
Lão Hưng nói những lời ấy làm cho các trưởng lão ở đây đều ngạc nhiên, chỉ trừ Tân Bách Chiến.
Tân Trạm có thân phận gì? Sao có thể thuyết phục được lão Hưng và các vị trưởng tộc khác làm việc cho cậu ta.
“Lão Hưng, chúng tôi đang bàn bạc chuyện lớn ở đây, cho dù là thứ gì, để sau này xem sau không được sao?” Tân Bách Vinh tỏ vẻ bất đắc dĩ nói.
“Không được, tên nhóc Tân Trạm nói thứ này có liên quan đến việc lớn mà các ông đang bàn luận.
Mặc dù tôi cũng không biết các ông đang bàn bạc cái gì, nhưng nếu cậu ấy biết được thì tôi không thể phụ sự nhờ vả của cậu ấy được” Lão Hưng trực tiếp từ chối nói.
.
Cập nhật truyện nhanh tại [ TгЦмtгuуen .ME ]
“Tân Trạm bảo ông đến lúc này là có liên quan đến tôi à?”
Tân Phong Triết như cảm giác được gì đó, cảm thấy có chút khó tin.
“Nào, các cháu vào đây đi”
Lão Hưng võ tay một cái, ba đứa trẻ chưa đầy mười tuổi bước vào.
Mặc dù vẫn chỉ là trẻ con nhưng tộc nhân của Tân gia bắt đầu tu luyện từ khi còn rất nhỏ, những đứa trẻ này đều đã bắt đầu bước lên con đường tu luyện rồi.
Tất cả các trưởng lão ở đây thấy thế thì càng ngày càng cảm thấy khó hiểu.
Đầu tiên lão Hưng nói rằng được Tân Trạm nhờ vả tới đây, nhưng còn chưa giải thích rõ nguyên nhân xong sao lại gọi mấy đứa trẻ này vào rồi?
Hội trưởng lão là nơi nghiêm túc như thế, sau khi lão Hưng đưa đám trẻ con vào đây, khung cảnh bỗng dưng có phần là lạ.
Nếu không phải do lão Hưng đến cùng với các trưởng tộc, thân phận của ông cũng khá cao thì e rằng mọi người còn tưởng ông tới đây gây rối.
Nhìn thấy nhiều tiền bối trong gia tộc ở đây như thế, hai cô bé và một cậu bé kia đều cúi đầu, cảm thấy có hơi căng thẳng.
“Đừng sợ, bây giờ tu luyện công pháp luyện thể ta dạy các con ngày hôm qua lại một lần nữa đi” Lão Hưng cười cổ vũ.
Ông dạy dỗ tộc nhân cả đời, chỉ nói dăm ba câu đã khiến cho ba đứa trẻ kia lấy lại bình tĩnh, bắt đâu vận chuyển công pháp một lượt.
Mọi người ở đầy đều quan sát toàn bộ quá trình.
Sau khi vận chuyển công pháp xong, lão Hưng mở miệng nói: “Các ông đều giỏi hơn tôi, hẳn là có thể nhìn ra ba đứa trẻ này đã tu luyện bao lâu rồi đúng không”
“Tâm ba tháng tới nửa năm” Tân Bách Chiến nói.
“Xấp xỉ khoảng nửa năm” Một vị trưởng lão khác cũng nói.
Thế hệ vãn bối của Tân gia ở giai đoạn nhập môn không có nhiều công pháp có thể tu luyện, thế nên chỉ cần không phải là đứa trẻ ngốc nghếch hay lười biếng, tu vi ban đầu sẽ tăng lên ngang ngang nhau..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ