Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chương 998: Nhưng mày chắc chắc sẽ chếtCó một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sắc mặt Hồ Bạch Linh khế biến, không ngờ rằng Hùng Văn Ân lại vô tình như vậy.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Buông tao ra” Hùng Văn Ân gầm lên một tiếng, luồng khí phóng ra ngoài.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tân Trạm, anh không sao chứ?” Hồ Bạch Linh vội vàng tiến lên đỡ lấy anh.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hùng Văn Ân trào phúng nhìn Tân Trạm nói: “Ngay cả một chưởng của tao mà mày cũng không đỡ được, còn dám động vào người phụ nữ của tao. Ông đây hiện tại liền phế bỏ mày để cho mọi người trong Thành ‘Yêu Hoàng này biết kết cục của kẻ dám cướp người phụ nữ của tao sẽ như thế nào.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Luồng khí được phóng ra đủ sánh ngang với cảnh giới Thất phẩm, anh ta là hộ vệ yêu hoàng nên đương nhiên sẽ không phải kẻ tầm thường.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong mắt Tân Trạm lóe tia sáng, mặc dù thần thức mơ hồ nhưng cũng không thể để cho Hồ Bạch Linh liều mình ngăn cản Hùng ‘Văn Ân giúp anh được.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tân Trạm trực tiếp cho Cổ ấn Thần Vương trên người nổ tung. Đại lượng nguyên khí tràn ra ngoài, một chưởng này của Hùng Văn Ân đánh vào nguyên khí, năng lượng bộc phát ra khẽ chấn động, nháy mắt bị đánh bay lùi lại Anh ta vừa đáp đất đã muốn xông lên một lân nữa.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một đường kiếm phong lạnh như băng đang kề trên cổ anh ta.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thanh kiếm kia lại lần nữa cứa sâu hơn, cả người Hùng Văn Ân run rẩy. Lúc này anh ta cảm giác bản thân giống như đang đối mặt với mãnh thú tuyệt thế chứ không còn là loài người nữa.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Anh thật sự dám giết mình mà không e sợ thân phận hộ vệ yêu hoàng một chút nào.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Hồ Bạch Linh, còn có thằng nhóc mày nữa, đợi đó cho tao.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hồ Bạch Linh vội vàng đỡ lấy anh.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Không biết thời gian đã trôi đi bao lâu.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Anh ngồi dậy phát hiện mình đang năm trong một gian phòng mang phong vị cổ xưa.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Mình là đang ở phòng của Hồ Lão sao?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có điều đây là chữ viết của Yêu Tộc, Tân Trạm không đọc ra được gì.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Ông bớt giận, tôi chỉ là có chút tò mò, hơn nữa tôi cũng không biết chữ của Yêu Tộc” Tân Trạm cười khổ một tiếng, ôm quyền nói “Tân Trạm, mặc kệ lão già này nói gì, ông ta cả ngày toàn nghiên cứu mấy thứ linh tinh, cho tôi xem cũng không hiểu. Chẳng biết ông ta đang làm cái gì” Lúc này, Hồ Lão cười cười bước vào: “Giới thiệu một chút, vị này chính là Vũ Thiên Yết, cũng là người phụ trách thư “Xin chào ông Vũ” Tân Trạm mở lời chào hỏi.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Thật sự không dám giấu giếm, tôi cũng vừa mới nhớ ra chuyện này” Tân Trạm cười khổ nói: “Bây giờ học còn kịp không? Hoặc là không biết trong thư viện có sách của loài người không”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Vậy cũng lâu quá đi” Tân Trạm nhướn mày.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vũ Thiên Yết cười nói: “Hồ Lão nói tôi nghiên cứu linh tỉnh, nói ra thì đúng là như vậy, nhưng cũng không phải không có thu hoạch gì. Tôi từng nghiên cứu một thứ có thể trong phút chốc thu nạp tin tức vào thần thức, trong đó bao gồm cả chữ của Yêu Tộc”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Vũ Thiên Yí Hồ Lão đứng một bên nghe được, mất kiên nhắn ngắt lời: “Nói đơn giản một chút chính là con gái của Vũ Thiên Yết thân thể không tốt, nẵm trên giường đã nhiều năm. Ông ta hi vọng cậu có thể chữa bệnh giúp một phen, vật kia có thể sẽ thưởng cho cật “Không phải chữa bệnh, là cùng trợ giúp.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Cậu Tân, nhờ cả vào cậu.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tân Trạm mỉm cười. Bản thân trên đường đi cũng bộc lộ thực lực của trận pháp sư, thỉnh thoảng còn dùng đến phương pháp luyện chế đan dược, cho nên Hồ Lão đã biết anh biết cách luyện chế đan dược.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vũ Thiên Yết để Tân Trạm và Hồ Lão đứng đợi bên ngoài, sau đó đi vào.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Ài, Vũ Thiên Yết là một người đáng thương. Năm đó vợ mất sớm, để lại một cô con gái bẩm sinh bệnh tật liên miên” Hồ Lão thở dài nói: “Đừng nhìn ông ta cả ngày nghiên cứu lung tung, một phần mục đích cũng là tìm cách chữa bệnh cho con gái. Chỉ có điều về phương diện chế thuốc này, Yêu Tộc của tôi kém xa so với loài người các cậu, cho nên đến nay vẫn không có gì đột phá”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Vũ Thiên Yết, ônfgcó ý gì hả? Tôi ở Ẩn Giới, cho dù là gia chủ tông chủ gặp tôi cũng phải bày ra vẻ mặt tươi cười chào đón. Thế mà ông lại đi tìm một tên luyện dược sư chó má nào đó phái đến đây để giám sát tôi sao?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ