CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM


Một lực hạ gục mười kẻ địch, một đòn phá vỡ vạn trận pháp.

Trong tiếng gào thét Tân Trạm lạnh lùng lao về phía Sử Thi Vũ và người đàn ông họ Doãn kia.

Trước khi tác chiến, Tân Trạm vẫn thường dè dặt, sống khép kín.

Nhưng hôm nay Sử Thi Vũ đã khiến anh tức giận, không thể tiếp tục dè dặt nữa.

Tiên khí chuyển động, bàn tay của ma vương lắc lư.

Vô số kiếm tiên bay lên điên cuồng bắn ra.


Ngàn vạn hào quang điên cuồng càn quét đất trời.

Tân Trạm cứ như là một cái cối xay nghiền nát tất cả, những khối thiên thạch không ngừng rơi xuống nơi chúng đi qua không ngừng vang lên những tiếng gào thét gầm rú.

.

||||| Truyện đề cử: Dụ Hoặc Minh Tinh: Mùi Hương Của Em |||||
Hơn mười tu sĩ hợp thể có cả cảnh giới cao nhất là bát phẩm, cảnh giới thấp nhất là tam phẩm.

Nhưng chỉ trong tích tắc đều biến thành những cỗ thi thể lăn lóc trong màn mưa máu, đến linh hồn cũng chẳng sót lại.

Trông Tân Trạm lơ lửng trên không trung như thể Chiến Thần, ánh mắt lạnh băng tựa như có thể ngưng thành thực chất, nhìn xuống hai người còn sót lại.

Đột nhiên trời đất trở nên yên lặng trong nháy mắt.

Ánh mắt của Sử Vũ hơi dại ra, ngón tay khế run lên.

Chết sạch rồi sao?
Mình tìm nhiều tu sĩ của Cực Hỏa Môn đến hỗ trợ như thế, mục đích ban đầu là đối phó với trưởng lão hộ pháp có thể tồn tại ở bên cạnh Tô Uyên và phải làm đến không có chút sơ hở nào.


Nhưng chuyện trưởng lão hộ pháp là do chính mình đã quá đa nghị, kết quả thì sao Tân Trạm vừa ra tay đám người khi đã chết hết rồi?
Anh ta không thể tin tưởng được mà nghĩ đây là thực lực chân chính của Tân Trạm ư, rõ ràng anh mới chỉ đến cảnh giới hợp thể cảnh tứ phẩm thôi chứ nhỉ.

Trước đây Sử Thi Vũ vẫn luôn coi thường Tân Trạm, dù cho Tân Trạm có bày ra thuyền quý, lộ ra quan hệ với Thưởng Nguyệt Các, còn hóa giải phiền phức của nhà họ Tăng.

Nhưng Sử Thi Vũ vẫn rất có tự tin, đó chính là anh ta vượt xa Tân Trạm về mặt thực lực.

Nhưng nếu như bây giờ đổi một cách suy nghĩ khác thì bản thân anh ta thực sự có thực lực giết chết nhiều tu sĩ hợp thể cảnh, lại còn nhanh gọn dứt khoát, không chút dây dưa dài dòng nào trong thời gian ngắn như thế sao?
“Huyễn thuật, chắc chắn là huyễn thuật.

Tên nhóc này thông thạo trận pháp, đây là thủ đoạn dùng huyễn trận đúng không!” Sử Thi Vũ không cam lòng mà hét lớn.

“Là huyễn trận sao?” Doãn Lăng Vinh ngây ngẩn, ngẩng đầu lên nhìn mưa máu rơi đầy trời rồi đưa tay ra hứng, giọt mưa máu đó rơi vào trong lòng bàn tay anh ta, vừa ướt vừa dính, loại xúc cảm này chính là máu.


“Huyễn thuật cái rắm gì, cậu Sử mau tỉnh lại”
Những thuộc hạ này của mình thật sự bị Tân Trạm giết chết rồi, bị một tên tu sĩ hợp thể cảnh tứ phẩm giết bằng phương thức chém dưa thái raul Khóe miệng Doãn Lăng Vinh giật giật, vẻ mặt lại càng khó coi, những người chết đều là thuộc hạ của anh ta, hoặc nói cách khác thì bọn họ là thế lực ủng hộ bản thân.

Trong Cực Hỏa Môn, người của phe mình là thế lực đã được bồi dưỡng mấy trăm năm, vậy mà tất cả đều đã chết trong tay Tân Trạm.

Anh ta phẫn nộ mà trừng Sử Thi Vũ, uất ức trong lòng lại càng nhiều.

Đây chính là trận pháp đại sư chỉ có thực lực bình thường mà cậu nói hả?
Trận pháp đại sư gì hả, người có thể dưới tình huống không bố trận mà giết chết được mười mấy cường giả hợp thể cảnh trong thời gian chỉ mấy lần hô hấp sao?
Còn có huyễn thuật cứt chó với huyễn trận mạnh mẽ gì đấy nữa, có thể dưới tình huống không kịp bố trận mà đã lập tức khiến cho mười mấy cường giả hợp thể cảnh rơi vào trong đó “Cậu Sử Thi Vũ, cậu tỉnh táo chút đi, cục diện bây giờ đã thành không chết không thôi rồi, chúng ta bắt buộc phải hợp tác đối phó thì mới giết được anh ta” Doãn Lăng Vinh hạ thấp giọng kêu lên một tiếng, trực tiếp tát Sử Thi Vũ một cái tát..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc