Ngay cả tu vi cũng đã được thăng cấp lên cấp chín cảnh giới Xuất Khiếu.
“Sắp đạt đến cảnh giới Phân Thần rồi”
Sau khi hấp thu xong mảnh linh dịch thứ ba, Tân Trạm mở mắt ra, cảm thấy có sự rung động nhẹ.
Nhưng sau đó, anh nhìn về dấy núi phía xa, ở phía đó đang có ba luồng khí đang từ từ đuổi theo anh, có vẻ như đã đi được một lúc rồi.
Nếu nhóm người này muốn cướp mảnh vỡ Thánh Tuyền thì hẳn là đã phải chạy nhanh đến đây rồi, nhưng đám người này vẫn đuổi theo ở phía sau từ nãy giờ, vậy chắc hẳn là những tên sát thủ mà Liễu Mộng nói tới.
Ánh mắt Tân Trạm hiện lên một nét kì dị.
Đây cũng là lúc để làm rõ mọi thứ.
Tân Trạm đồng ý với Liễu Mộng dĩ nhiên là vì Diệp Thành và Râu quai nón, nhưng anh cũng không muốn hoàn thành nhiệm vụ một cách qua loa, ít nhất thì anh cũng muốn làm rõ ràng thân thế bí ẩn của Liễu Mộng, rốt cuộc cô ấy là người thế nào.
Anh muốn biết lai lịch của cô là gì.
“Có sát thủ ở phía sau”
Tân Trạm nhắc nhở Cổ Nguyệt Linh một câu, rồi sau đó điều khiển thuyền bay Tử Quang dần dần đi vào trong núi, rồi thu hồi nó lại.
Hô hô!
Vừa đúng lúc Tân Trạm làm xong mọi thứ thì ba thân ảnh đang truy đuổi từ nãy giờ đuổi kịp đến, hiện đang dừng lại ở trên không ngay trên khoảng rừng, ba người cẩn thận nhìn bao quát xuống phía dưới.
Ba người đều có tu vi cảnh giới Phân Thần, trong đó một người tam phẩm, hai người nhị phẩm.
Ở Thánh Cảnh này bao vây anh như vậy, cũng coi như là một nhóm có thế lực không nhỏ.
“Bọn chúng biến đi đâu mất rồi?” Một người trong nhóm nhíu mày khó hiểu nói.
“Hay là chúng đã phát hiện ra chúng ta rồi, nhưng chúng ta cũng đã theo dõi chúng một đoạn đường dài mới tới đây mà.”
Một người khác nói.
“Người phụ nữ đó không đơn giản đâu.
Tôi nghe nói trước đó có vài nhóm người đã bị cô ta đánh cho tan tác.
Có lẽ bên dưới có mai phục.
Chúng ta hãy rút lui trước.” Trong ba người, có một ông lão đã đạt tới tam phẩm.
Hai người còn lại gật đầu.
Họ đang định rời đi thì…
“Là ail Mau ra đây”
Ông lão khẽ quát một tiếng, rồi đột nhiên nhìn về phía sau.
Hai người còn lại cũng quay đầu lại nhìn, từng người rút vũ khí của mình ra.
“Đừng căng thẳng, tôi không có ác ý”
Lúc này, một bóng người chậm rãi bước ra từ trong không khí.
Đó chính là Tân Trạm.
“Cậu là ai, vì sao lại theo dõi chúng tôi” Ông lão âm thâm đánh giá Tân Trạm, nhíu mày nói.
“Tôi không theo dõi các ông, mà là đi theo người phụ nữ các ông đang đuổi theo” Tân Trạm nhàn nhạt nói: “Hơn nữa các ông thuộc nhóm nào, thì tôi cũng thuộc nhóm đấy”
“Cậu cũng là người của Ám Ảnh Minh sao?” Một người có chút kinh ngạc nói: “Cậu mới chỉ ở cảnh giới Xuất Khiếu, vậy mà cũng dám nhận loại nhiệm vụ này.”
“Ám Ảnh Minh”
Tân Trạm nghe ba chữ này trong lòng hơi rung động, tổ chức này anh đã được nghe Du Túc nói qua trước đây.
Ở Thánh Cảnh trên đại lục, cũng có những thế lực hắc ám †ồn tại, Ám Ảnh Minh chính là một trong số đó, hơn nữa thế lực của họ cũng khá lớn, họ nắm giữ toàn bộ Đông vực của đại lục..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ