CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



Chỉ là ba người này đã lên đường rồi, bọn họ sẽ đi đâu?
Nếu suy đoán của mình là đúng, đối phương cũng có bảo vật tầm bảo linh châu như vậy.

Văn là mình đã nghĩ sai, kỳ thực bọn họ căn bản không có tìm kiếm lối tắt đề vào tiên tàng?
“Bang chủ, chúng ta có đi theo không?”
Sau khi Long Thần đem truy hồn trùng đặt trên người của ba người Tân Trạm, một bên đi theo một bên thu nạp người của bang.

Lúc này phía sau Long Thần đã tụ tập trên một trăm ngọc quỷ, mọi người đều về phía nhìn anh.

“Đi theo, cấp cho Khương Thời Miễn cả đêm, nếu không có thu hoạch, chúng ta sẽ từ bỏ” Long Thần dời mắt, cắn răng nói.

Bị gã này đoạt hai nơi tiên tàng, vẫn là không cam lòng.

Trong màn đêm dày đặc, giữa trời và đất yên tĩnh không có tiếng động.


Ba người của Tân Trạm, cũng là đi tới cuối cùng một chỗ tiên tàng.

Đuổi theo đến đây, bản đồ trực tiếp biến thành các điểm sao phân tán, hoàn thành sứ mệnh của mình.

“Giết người khen thường mười nghìn, đạt được mười mấy tiên tang, cũng coi như đáng giá” Tân Trạm xúc động nói.

Mà phía trước ba người, là những ngọn núi nhấp nhô.

Và ở dãy núi này, dưới chân ba người xuất hiện một cái hang nứt toác, giống như bị tuyệt thế cường giả một đao bổ xuống.

Khe nứt này nằm ngang trên mặt đất, sâu không thấy đáy, hắc khí dày đặc, giống như một cái miệng khổng lồ nuốt chứng tất cả mọi thứ, tạo cho người ta cảm giác hồi hộp, tựa như bên trong ẩn chứa nguy hiểm không rõ.

Và vị trí tương ứng với nơi của tiên tàng là trong hang rạn nứt này.

“Cái hang rạn nứt này đối với tôi cảm thấy rất kỳ quái.

Tôi đã làm mấy con rối đi mở đường, các người nên cẩn thận hơn” Tân Thiên nghiêm mặt nói.

Sau đó ba người bay vào trong hang.

Trong hang rạn nứt này đầy sương mù, sau khi rơi xuống mấy trăm mét, bốn phía hoàn toàn đen kịt không nhìn rõ năm đầu ngón tay.

Và càng đến gần nơi tiên tàng, cảm giác lạnh thấu xương càng rõ rệt.

Tân Trạm cau mày, tuy rằng đem thần thức hoàn toàn mở ra, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì nguy hiểm, nhưng trực giác cảm thấy có nguy cơ, trước sau cứ quanh quẩn trong lòng.


Cuối cùng, hang rạn nứt ở phía trước, có một vâng sáng xuất hiện.

Đây là một nền nhô lên được hình thành từ nham thạch, trên đó có ánh sáng rực rỡ chiếu vào.

Bên trong một trận pháp được ánh sáng chiếu vào, thình linh phóng ra một bộ ngọc giản được khắc họa ngọc tiên.

Phía trên ngọc giản này, một làn sương mù mờ ảo trôi lững lờ, toát lên khí chất thánh thiện và dũng mãnh trong hang nứt sâu thẩm.

“Ôi chao, lại có thể là thượng cổ Tiên Quyết”
Tân Thiên nhìn thấy vật này, hai mắt đột nhiên sáng lên, cảm thán nói.

Ngô Bỉnh Nhi cũng lộ ra biểu cảm không thể tin được.

Bọn họ không ngờ rằng khi tìm kiếm tiên tàng lần cuối, vậy mà lại tìm được công pháp của Thượng Gổ Tiên Tôn ban cho.

“Tiên Quyết? Thượng Cổ Tiên Tôn lưu lại để truyền thừa sao?”
Tân Trạm trong lòng cũng cảm động.


“Haha, chính là như vậy.

Tuy rằng tiên thuật chỉ có thể bị tiên khí thao túng, đối với tôi chờ đợi cũng không có nhiều ý nghĩa, nhưng một số Vô Thượng Tông môn ở ẩn, lại rất yêu thích vật này.

Nếu lấy được, chúng ta có thể đem đi trao đổi”
(Giao long: sống ở các vùng nước lớn, có đầu hình rồng, mình giống rắn với đủ tứ chỉ, có sức mạnh siêu nhiên…) “Hơn nữa em Tư cậu đừng quên, vật này là phần thưởng của chiến trường tiên ma, tuyệt đối sẽ không tệ”
Tân Thiên càng nói, ánh mắt càng sáng.

“Bất kể Tiên Quyết là Tiên Tôn nào ban cho, nếu là phần thưởng, đều không thể là rác rưởi.

Bằng không, nếu bị một tên hậu bối phát hiện, thì không phải làm trò cười cho thiên hạ sao?” Tân Thiên cười nói.

“Nói như vậy không chừng trao đổi ra bên ngoài, có thể đổi thành một chiêu thức không kém hơn công pháp bí thuật mô phỏng hơi thở đẳng cấp của nhà họ Tiêu, sau đó chúng ta có thể kiếm được rất nhiều tiền”.


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc